Có một thời ngay cả nỗi đau
Cũng mạnh mẽ ồn ào không giấu nổi
…
Em yêu anh hơn cả thời xưa
(Cái thời tưởng chết vì tình ái)
Em chẳng chết vì anh, em chẳng đổi
Em cộng anh vào với cuộc đời em
(Cái thời tưởng chết vì tình ái)
Em chẳng chết vì anh, em chẳng đổi
Em cộng anh vào với cuộc đời em
Em biết quên những chuyện đáng quên
Em biết nhớ những điều em phải nhớ
…
Quá khứ đáng yêu, quá khứ đáng tôn thờ
Nhưng đâu phải là điều em luyến tiếc
(Xuân Quỳnh)
Có lẽ tôi đã là người lớn rồi chăng?
Để những nỗi đau không còn ồn ào nông nổi? Để mà có khả năng kìm nén chịu đựng một mình mà không còn phải vỡ òa bật khóc? Để có thể tiếp tục cố gắng ngay cả khi bản thân mình tưởng như đã mệt mỏi và kiệt sức? Để không còn biết giận hờn hay trách móc?
Tôi không hề mạnh mẽ. Tôi là một cô gái vô cùng yếu đuối và mong manh trong cái vỏ ngoài mạnh mẽ đôi khi đến đáng sợ. Tôi ngốc nghếch và hay sợ sệt. Tôi muốn được vỗ vể che chở bởi một người con trai như bao cô gái khác. Nhưng tôi đã dại dột nhiều lần để hiểu rằng trong cuộc sống người con trai dù mạnh mẽ đến mấy cũng có lúc yếu lòng. Và khi người ta yếu đuối thì mình bắt buộc phải mạnh mẽ hơn, thậm chí mạnh mẽ gấp đôi thay cho cả hai để cùng nhau vượt qua.
Bạn tôi nói tôi có khả năng vỗ về an ủi người khác. Chẳng lẽ vì vậy nên tôi luôn là nơi người ta tìm đến trút bầu tâm sự chỉ những khi buồn? Nhưng để rồi còn lại tôi với sự lăng yên một mình. Lặng yên với nỗi buồn và nỗi nhớ. Lặng yên nghe tiếng mưa rơi. Lặng yên nghe thời gian trôi. Lặng yên nghe tiếng bước chân đi xa dần.
Nhưng sẽ không lặng yên buông tay.
Bởi vì tôi yêu. Tôi tin và hi vọng. Rằng một ngày nào đó, khi tôi buồn sẽ có người lắng nghe tâm sự của tôi, khi tôi yếu đuối, có thể tìm được một bờ vai để dựa vào, khi tôi sợ sẽ có người ôm tôi vào lòng. Khi tôi khóc sẽ có người lau nước mắt cho tôi. Và ngày đó sẽ không chỉ là giấc mơ.
Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!