Showing posts with label fun. Show all posts
Showing posts with label fun. Show all posts

Wednesday, 29 June 2011

How to make Vietnamese fresh spring rolls




Fun instruction video on how to make fresh Vietnamese spring rolls by Mai, with the help of friends at TIEC, Odaiba, Tokyo, Japan


Simple fresh spring rolls (nem cuon/ goi cuon):

1. Preparation:

Boil pork and slice into rectangular pieces
If you don't have fresh rice noodles - Boil white rice noodles, rinse with cold water and drain (a special
technique I sometimes use for noodles that got soaking wet is to put
it in front of a fan or microwave for a few seconds to dry)
Boil shrimps and peel, cut in half if needed
Fry eggs into very thin layers and then cut into small strips
Wash lettuce and cilantro
Chive - wash and cut into lengths of 1 spring roll
Cucumber - wash and cut into lengths of 1 spring roll

2. Wrap using rice paper - dip rice paper into hot water to soften,
put a bit of each in each roll (a little bit of noodle, 1 slice of
pork, 1 shrimp, a bit of lettuce, cilantro, eggs, chive, cucumber).
Roll and fold on 2 sides, try to make it firm, round, fully covered
with no breakages (but not too big or too skinny!)

3. Serve with either fish sauce mix ( a quite complicated recipe
involving water, garlic, vinegar, sugar, fish sauce and
requiring the exact proportion) or peanut sauce mixed with hoisin
sauce.



Enjoy!

How to make Vietnamese fried spring rolls



Fun instruction video on how to make Vietnamese fried spring rolls by Mai, with the help of friends at TIEC, Odaiba, Tokyo, Japan


Fried spring rolls (nem ran/ cha gio):

1. Preparation
Green onions - wash & chop into pieces
Minced pork
Bean sprouts - wash & chop into pieces
Onions - dice into squares
Dried fungus - leave in hot water to soften, wash and then chop into pieces
Dried mushrooms - leave in hot water to soften, wash and then chop into pieces
I sometimes also add fresh mushrooms
Dried vermicelli (clear noodle) - cook in hot water for s few
minutes, rinse with cold water, drain and then use scissor to cut into
small segments
Carrots - wash, peel & chop into pieces

2. Put everything in a big bowl, add 1-3 eggs depending on the amount
of food. Add fish sauce, pepper and salt.
Mix thoroughly

3. Wrap using rice paper - dip rice paper into hot water to soften,
put 2 spoons of mix into each roll. Roll and fold on 2 sides, try to
make it firm, round, fully covered with no breakages (but not too big
or too skinny!)

4. Fry - do not let spring rolls stick to each other. Try to rotate
them frequently. Medium heat to cook the insides. Take out when yellow
and crispy ;)

5. Serve with fish sauce dipping (a quite complicated recipe
involving water, garlic, vinegar, sugar, fish sauce and
requiring the exact proportion)
or eat on its own with lettuce or noodles or rice.

Enjoy!

Wednesday, 20 April 2011

Yummy

I don't know since when it happened but I am crazy about desserts, cakes and pastries (especially macaroons). I don't like eating sweets, I just love to gawk at them. I have been collecting pictures of beautiful desserts for a while.


Some of you might know, one of my dream is to become a housewife to stay at home and bake pastries! Turns out I'm not the only one. A week ago, I met with a pastry chef we wanted to work with to make wedding cakes. After chit chatting, I found out that she had a master's degree in Engineering from Japan, worked for a few years but just one day decided to quit, go to Singapore to learn baking and became a talented baker! It does help that she has a wonderful and supporting husband, though.





















Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!

Sunday, 10 April 2011

How to meet guys















I was having coffee with some girl friends the other day when the topic of “How to meet guys” came up. Some of my friends complain that if they just go to work every day, go home, and then at weekends hang out with their friends, they can never meet anyone new.





So here is my attempt on answering this question. And these tips are not just theory, but based on my real experience and observations. Guys, please give me your feedback on whether it works!





1. Join a gym. So many couples have met while working out in the same gym. Better yet, wear something noticeable. But be serious when working out!


2. Go jogging outside


3. Play and join a club sports: badminton, table tennis, martial arts. Whatever.


4. Volunteer: this is the best way to meet a kind-hearted guy.


5. Sit in a coffee shop: by yourself, read a book or use the computer. Enjoy your time alone.


6. Attend a concert: whether it is a classical concert or a rock concert. If it is a rock concert, just dance by yourself to the music. You never know what’s around the corner!


7. Go to conferences and career fairs: there are lots of conferences on different topics (especially in Vietnam). Better yet, volunteer to be the speaker or forum moderator or coordinator of some events!


8. Join forums/clubs and offline events: join an online forum about topics you are interested in and attend offline events to meet members.


9. Invite yourself to networking events or company parties: lots of your friends companies have networking events. Ask to attend their networking events. Even if you don’t meet a future boyfriend, it will be good for your professional life.


10. Ask friends to set you up: even your closest friends might have friends that you have never met. There is nothing wrong with asking your friends to set you up on dates with their guy friends who they think might click with you!


11. Travel alone or with a new group: even when you travel by yourself, there is a very high possibility of meeting a like minded solo guy traveler on the same route. The more adventurous the nature of the travel (mountain climbing, road tripping etc.), the more bonding there is!


12. Take a class: something you want to learn, something interesting. Or maybe even start an MBA (but check the average age and marital status of students before applying).


13. Attend friends’ house parties: and impress guests by bringing a home-cooked dish or dessert.





Things happen when you least expect them to. You never know what’s around the corner!





However, please note that this is only a guide for meeting and maybe attracting guys. This is by no means a guarantee that the meeting will turn into a loving relationship or the end result of marriage! For tips on turning a potential boyfriend into a potential husband, please refer to the various guidebooks out there in the market (contact me if you need recommendations).





Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!


Friday, 8 April 2011

Hà Nội và mưa



























Hà Ni do này mưa sut. Mưa t lúc tôi xung sân bay, ngi trong xe nhìn ra ca kính nhng cánh đng xanh và nhà thưa tht trên đường v. Mưa đến ngày tôi đi. Hôm đó va ngt mưa buổi đêm, sáng sớm mặt phố còn ẩm nước mưa, vừa mát dịu vừa trong lành. Cảm giác chạy xe chầm chầm trên phố Điện Biên Phủ gần Lăng Bác cũng rất thú vị. Có mấy hôm trời mưa buổi đêm hoặc lúc sáng sớm mở mắt ra nhưng chưa dậy, nằm trên giường nghe tiếng mưa rơi tí tách và nghĩ ngợi lung tung.








Mưa thì buồn hay vui? Cũng tùy thôi. Lần trước mưa tí tách vào một buổi tối mùa thu ở Tokyo. Tôi đã đi bộ dưới trời mưa ở một khu phố nhỏ gần Roppongi, không mang ô và cũng không thấy lạnh. Cảm giác man mát tuyệt vời. Bởi vì lúc đó tôi đang rất hạnh phúc.








Hà Nội lần này tôi về vẫn thế. Nhưng trong mi cái cũ luôn có cái mi và nhng cái mi cũng tìm được cái cũ. Phố xá Hà Nội ngày thường ầm ĩ bụi bặm nhưng đến cuối tuần thì im lìm và vắng tanh, nhiều lúc còn nghe được cả tiếng chim hót. Cuối tuần không làm việc đôi lúc tôi ngồi trên sân thượng đọc sách và viết lách linh tinh.








Tôi thích nht Hà Ni là ngm nhng người bán hoa do đp xe đp đng sau ch đy hoa hng muôn màu sc. Nhưng ln này đi trên đường anh bn tôi đã dng li chn 1 xe hoa và mua c mt bó hng vàng tng tôi. Hóa ra đó là mt cp v chng cùng bán hoa, mi người mt xe đp. Tôi bo đó là hnh phúc và hi bn tôi “Anh có mun đi ch cho h không?”. Anh bn tôi nói “Chưa chc h đã mun đi ch vi mình đâu!”






y vy mà khi k cho mt anh bn khác vn rt thc tế thì anh y nói:






“Gm, em c toàn mơ mng lung tung. Nhà nghèo thuê nhà sp x không có nước nóng. Tri lnh không tm được. V chng my ngày không tm, không ng được vi nhau, chng my chc b nhau!”



"Thế anh nghĩ đi làm vic sut ngày, ti đi tiếp khách nhu nht đến khuya. V mt ph và say xn, không bao gi gp v thì my ngày không b nhau sao?”








Tôi vn đi do quanh H Gươm nhưng ln này còn ghé vào đn Ngc Sơn, và thm chí còn được nhìn thy c rùa thò đu lên. Đi qua lăng Bác thay vì lướt qua, tôi dng li xem l h c. Tôi nh hi bé được m dn ra Lăng Bác chơi mt buổi tối, ấn tượng lúc đó như là một cánh đồng bát ngát với cỏ cao ơi là cao. Không biết do mình bé hay hồi đó Lăng Bác khác nay?








Nói đến Hà Nội của tôi thì phải nói đến Hồ Tây. Gần như cuối tuần nào tôi cũng phải đi một vòng Hồ Tây. Không biết tại sao, cứ ra Hồ Tây là tôi cảm thấy nhẹ nhõm và vui vẻ. Đi buổi sáng sớm thì được nhìn thấy sen nở ở đầm sen. Đi buổi chiều thì thấy các bác câu cá ven hồ và dân tình ngồi hóng mát, đi bộ. Đi buổi đêm thì nhìn thấy các đôi trai gái tâm sự ven hồ, và đặc biệt hơn cả là ánh sáng phản chiếu từ trăng và đèn từ các ngôi biệt thự ven hồ. Nhìn những màu sắc lung linh trên mặt hồ phẳng lặng mà thấy vui vui.








Không biết lần tới về, Hà Nội sẽ thay đổi hay là tôi đã thay đổi?





Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!


Monday, 30 March 2009

Funny love story - chuyện tình thời du học và khủng hoảng kinh tế





Hôm nọ em Nga nhắc mình mới nhớ có câu chuyện tình yêu mình viết cách đây 1 năm trong lúc điên rồ. Hôm này mở ra đọc lại thấy buồn cười và dở hơi kinh khủng. Trong 1 năm mà mình thay đổi nhiều quá, có lẽ năm sau đọc lại những gì mình viết năm nay mình cũng sẽ cười ha ha...



Những ai đi du học, từng sống ở Anh hoặc Mỹ và làm trong finance sẽ hiểu những từ viết tắt trong này, he he...



Chuyện cô À người Xì-Gòn và anh Ồ người Hà-Lội

Lần đầu tiên cô À nhìn thấy anh Ồ là lúc đang học trường Ích ở Paris. Bạn Tí tồ thấy cô bạn À của mình ế chỏng ế trơ thương quá bèn đưa cho xem một tấm hình toàn các chàng trai khôi ngô tuấn tú học trường Lờ-SE ở London bảo “Chọn đi, thích thằng nào tớ giới thiệu cho”. Cô À sướng quá đến mờ cả mắt nhìn vào ảnh và chỉ ngay anh Ồ. Tiếc thay lúc đó cô À chưa mổ mắt nên không nhìn rõ là trong ảnh anh Ồ đang đứng ngay cạnh bạn gái. Cô À tức quá đành tiếp tục hẹn hò với Newton và Einstein trong sách giáo khoa.



Một năm sau cô À về Việt Nam chơi hè và ra Hà Nội xin thực tập ở World Bank. Thấy bạn mình chân ướt chân ráo nhà quê lên thủ đô một mình, Tí tồ giới thiệu À với các bạn của Tí cho đỡ buồn. Thế là cái hôm trời mưa sấm sét định mệnh ấy, À gặp Ồ ở Ngã Tư Sở và bị sét ái tình đánh trúng vào tim suýt phải đi cấp cứu. Mãi một lúc sau hoàng hồn À mới nhận ra Ồ chính là anh chàng đẹp trai trong tấm hình ngày xưa. Tiếc thay, ngay tuần sau À đã được gặp thêm một nhân vật quan trọng trong tấm hình đó – bạn gái của Ồ. Biêt thân biết phận không được sexy chân dài và hot bằng người ta, À chỉ dám ngậm ngùi đứng nhìn từ xa. Xui xẻo cho À, mùa hè năm đó hội sinh viên thực tập ở WB có mỗi mấy mống nên toàn đi chơi với nhau. Càng gặp nhiều À càng “ngắc ngư con gà Tây” Ồ hơn. À phát hiện ra Ồ rất thông minh, thế mà từ trước đến giờ À cứ nghĩ mình là thông minh nhất rồi. Mà anh Ồ không chỉ thông minh sách vở mà còn rất hiểu biết và khôn ngoan, về khả năng ăn nói và khéo léo có khi chỉ thua cô À một tí ti thôi. Cô À rất ghen tị tại sao Ồ giỏi, chăm chỉ, đàng hòang tốt bụng mà lại cũng rất chịu chơi. Thật bất ngờ anh Ồ lại còn có tửu lượng không thua kém gì cô À. Anh Ồ đạt được hai tiêu chuẩn quan trọng của cô À trong việc tìm kiếm chồng để cải tạo gene là về chiều cao và giọng hát. Anh Ồ chững chạc và rất nam tính và bụi đời, lãng tử, mà đẹp nhất là khi mặc áo sơmi trắng. Môi của anh Ồ thì hấp dẫn thôi rồi, đến nỗi cô À vốn rất ghét hôn hít ướt át nhìn mà còn thèm. Ghét quá đi mất, người đâu mà may mắn lắm tài thế cơ chứ.



Mùa hè đó phải nói là mùa hè tuyệt vời nhất của cuộc đời 21 năm của cô À. Họ có bao nhiêu kỉ niệm đẹp bên nhau. Nào là những buổi đi ăn chân gà nướng buổi đêm, chèo thuyền ở Hồ Tây, đi dạo ở Hồ Hoàn Kiếm, ăn kem Fanny bờ hồ. À và Ồ thường đố nhau các câu đố về Toán, Lý, Tin để xem ai thông minh hơn. Họ còn có môt chuyến đi chơi và tắm biển nô đùa thật thú vị ở Sầm Sơn. Cô À còn được vinh dự xoa kem chống nắng lên lưng anh Ồ nữa. Cần đính chính là tất cả những kỉ niệm trên đều bao gồm anh Ồ cô À cộng thêm vô số người nữa. Cô À chưa bao giờ được đi chơi riêng với anh Ồ. Cô À luôn biết anh Ồ không phải là của mình nhưng mà thôi mình mượn của người ta một chút rồi trả lại vậy. Tuy chỉ là bạn bè nhưng có những lúc anh Ồ trêu hoặc nhìn cô À thật tinh quái khiến tim cô À ngừng đập mất mấy nhịp.



Đêm cuối cùng của anh Ồ ở Hà Nội trước khi về lại Anh mùa hè năm đó, cả nhóm mấy đứa bạn đến tụ tập ở một nhà người bạn ăn nhậu để chia tay anh Ồ và quyết định ngủ lại. À buồn lắm, biết ngày mai Ồ sẽ ra đi chẳng biết bao giờ gặp lại. Thế là À quyết định ở lại cùng mọi người. Tối đó cả 4 người ngủ trên giường một cái giường. Mà cô À này cũng rất ư là hư. Cô mượn anh Ồ một cái áo sơmi trắng sọc xanh lá cây (Calvin Klein) để mặc làm váy ngủ ngắn cũn cỡn. Anh Ồ bị cô À khêu gợi bèn quay qua nắm lấy tay cô À. Thế là tối đó trong lúc mọi người ngủ, cô À và anh Ồ ngồi tâm sự. Chỉ khổ thân anh Vờ nằm bên cạnh mất ngủ cả đêm mà không dám hó hóe gì, vẫn phải giả vờ đang ngủ say. Tối hôm đó À hiểu thêm rất nhiều về Ồ. Họ nói chuyện với nhau về cuộc sống du học xa nhà, về các ước mơ, về hội họa, về Hà Nội thân yêu. Bình thường cô À rất ngoan, nhưng giờ đây khi chỉ có 1 đêm duy nhất với Ồ, cô mặc kệ tất cả vì đến khi mặt trời mọc sẽ phải rời xa Ồ mãi mãi. Lần đầu tiên À được chạm vào đôi môi ngọt ngào của Ồ. Nhưng mà cô À này đúng là lơ mơ, làm gì cũng không đến nơi đến chốn, đã lừa được người ta lên giường rồi mà lại chỉ dám sờ sơ sơ, chẳng được sơ múi gì mấy. Sáu giờ sáng hôm sau À về nhà, Ồ tiễn À xuống, họ không nói gì với nhau. À bước đi không dám ngoái nhìn, sợ sẽ òa khóc. Cô À biết mình không hối tiếc mà cũng không đòi hỏi gì hơn. Vì Ồ mà À đã yêu Hà Nội nhiều lắm lắm. Sau khi Ồ ra đi, một tuần còn lại À ở Hà Nội như người mất hồn, đi đâu cũng cảm thấy trống vắng một bóng hình quen thuộc.Tự nhiên thấy Hà Nội chẳng dễ thương nữa, đi đâu cũng thấy người ta chửi nhau. Bây giờ À mới hiểu ông Hàn Mặc Tử tội nghiệp cảm thấy thế nào khi viết “Người đi một nửa hồn tôi mất, Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ”. Cô À tủi thân cho cái số của mình, lại tiếp tục cô đơn trong khi Ồ đang ở bên bạn gái.



Mùa hè qua đi, mùa thu lại đến. À quay về Pháp học và tìm việc cho tốt nghiệp. Dẫu biết rằng không có cơ hội, không hiểu sao À vẩn cố gắng để có thể sang London làm việc sau khi tốt nghiệp. À biết rằng mình phải quên anh chàng Ồ của mình đi. Cô cũng có bạn trai, có anh này anh nọ. Nhưng hằng đêm, À luôn nằm mơ thấy Ồ. Trong giấc mơ, nhiều năm sau gặp lại, Ồ và À vô tình chạm tay vào nhau, mọi tình cảm bỗng dưng bùng nổ. Mỗi lần mơ xong, cô À nhà ta toát mồ hôi tỉnh dậy cầu Trời khấn Phật “Con biết đây là sự trừng phạt vì trước giờ con đã làm nhiều chàng trai đau khổ si tình, nhưng con xin ngoan ngoãn chịu đựng sự thất tình này, mong ông trời sớm cho con tai qua nạn khỏi quên được chàng Ồ đề con có thể sống bình yên”. Thế nhưng hình như tội của cô À nặng quá nên suốt mấy năm ông trời vẫn không cho tha. À tìm cách ghét Ồ để quên đi mà càng cố quên càng nhớ.



Một năm lại trôi qua và một mùa hè lại đến. À xin được việc ở công ty Bờ Sờ và chuyển qua London làm việc. Ồ cũng tốt nghiệp ở lại London làm cho công ty Gờ Sờ. Họ gặp lại nhau nhưng mọi thứ đã không còn tự nhiên như xưa. Gặp Ồ thì À giả vờ như không để ý mặc dù tim đập chân run. Cô tỏ vẻ bất cần mặc dù thích bỏ xừ. Mỗi lần thế À lại rất giận mình, mình tìm mọi cách chuyển đến đây để mà vài ba tháng được nhìn thấy “người tình trong mộng” một lần thế này mà mỗi lần gặp thì lại xấu hổ, tự ti. À không còn là cô bé hóm hỉnh vui cười như xưa nữa. À kiêu quá ư? Thật ra là À sợ lắm Ồ ạ. À chẳng đòi hỏi, hi vọng gì, chỉ muốn là một người bạn đối với Ồ, nhưng sao Ồ hờ hững và lạnh nhạt quá. Thỉnh thoảng À hay đến Canary Wharf nơi cơ quan của Ồ, để cảm thấy gần Ồ hơn, nhìn lên tầng 40, cảm thấy Ồ rất gần mà cũng rất xa.



Mọi việc sẽ bình lặng như vậy nêu không có một ngày đẹp trời cô bé À nhận được tin chàng Ồ và bạn gái xinh đẹp đã chia tay. Mọi cảm giác trong người À bùng cháy như những ngày đầu gặp nhau, như khi vừa bước khỏi căn nhà ở đường Trần Quốc Toản đó. Được sự động viên của mấy chục người, À quyết định tỉnh tò với Ồ. Không thể có tư tưởng “há miệng chờ sung rụng” được nữa. Xếp hàng bao lâu rồi, bây giờ không nhanh chân thì con khác lại nhảy vào cướp Ồ mất, lúc đó À lại chờ đợi tiếp mấy năm à. Gọi là tỏ tình nhưng mà À nhát lắm. À chỉ dám gửi các món quà tình yêu bí mật đến cơ quan Ồ, hi vọng dần Ồ sẽ hiểu ra thủ phạm là ai. Tuần đầu À gửi một gift card iTunes, biết rằng anh Ồ nhà ta cực kì thích nghe nhạc. Tuần thứ hai là một cuốn guidebook “London by night”, vì chàng ta cũng thích bars và pubs không kém. Mấy ngày sau À gửi cho Ồ một chiếc bật lửa Zippo. Mặc dù không thích khói thuốc phì phèo của Ồ, nhưng À hi vọng Ồ ngậm điếu thuốc và dùng bật lửa có in hình đôi môi sẽ tưởng tượng ra đang ngậm đôi môi của À. Món quà thứ tư À gửi đi là phim Before Sunset. Ồ có bao giờ nghĩ câu chuyện đó rất giống bọn mình không hay chỉ có À có cảm giác đó? Trong phần 2 của Before Sunrise là phim Before Sunset, hai người đó gặp lại sau 9 năm xa cách. Nếu người ta còn có cơ hội gặp lại, tại sao mình lại không hả Ồ, khi mà À vẫn luôn ở đây chờ đợi Ồ suốt bao năm nay?



Món quà cuối cùng là 2 vé xem phim ở rạp The Phoenix là rạp Indie movie ưa thích của Ồ cùng tấm thiếp ngộ ngĩnh có dòng chữ “Call me” và số điện thọai của cô bé À viết bằng Binary Code. À chờ đợi một cú điện thoại. 1 ngày, 2 ngày, 3 ngày, không một tin tức gì từ Ồ. Có lẽ cô À nhà ta sẽ không bao giờ biết được các món quà đó có đến tay Ồ không, hoặc Ồ đang nghĩ gì. Nhưng có lẽ nhiều khi câu trả lời duy nhất lại là sự im lặng. À đã định tuyển chọn các anh bạn cao to khỏe mạnh của mình chặn đánh Ồ nhưng nghĩ lại nếu đánh cho mặt mũi đầy sẹo thì phí quá, chẳng còn được ngắm nữa.



Câu chuyện kết thúc như thế nào nhỉ? Công ty Bờ Sờ của À bị bọn JP mua lại. À chán nản nước Anh sương mù lạnh lẽo bèn xách vali đi về nước bắt đầu sự nghiệp văn chương. Ồ chợt nhận mình cũng yêu À và chạy ra sân bay đuổi theo, tiếc rằng quên không lấy bật lửa ra khỏi túi quần nên bị bảo vệ Heathrow chặn lại tưởng là khủng bố… À bừng tỉnh khỏi giấc mơ, máy bay đã hạ cánh xuống Tân Sơn Nhất. Hóa ra không có anh chàng Ồ nào chạy đuổi theo, mà chỉ có các anh taxi xe ôm chạy theo hỏi À có cần chở về nhà không.



3 năm trôi qua, Ồ nhà ta xui xẻo lấy phải một ả vợ xấu xí quái ác. Công ty Gờ Sờ tuyển Ồ sang New York làm việc. À đã thành một nhà văn và nhà báo trẻ đầy tiềm năng ở Việt Nam. À nhận được học bổng sang học Báo Chí tại trường Columbia. Một lần nữa họ lại gặp nhau, lần này là ở ngoài quán phở Nam Sơn trên Grand Street ở Chinatown của New York. Ổ choáng váng nhìn thấy À càng lớn càng xinh. Lần đầu tiên anh Ổ lột bỏ cái vỏ lạnh lùng và thành thật khai báo đã không thể quên được À sau khi À rời bỏ London. Cô nàng À xúc động nhìn anh Ổ từ đầu xuống chân. Anh chàng vẫn đẹp trai và ngon lành như xưa. Chẳng lẽ lại mượn của người khác thêm lần nữa à? À nuốt nước bọt quay gót bước đi, “Tớ ghét phải phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác lắm, nhưng khi nào ấy bỏ vợ thì gọi tớ nhé” hi hi…



The end.



Conclusion: theo lời anh Quang "Đời còn dài, giai còn nhiều"

Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!



Friday, 20 March 2009

Tiểu phẩm




Lấy cảm hứng từ Tiểu phẩm “Thư của bà vợ gửi cho bồ nhí” của Lê Hoàng và bài hát “I told you so”, nhân dịp bị mất ngủ, ta đây tập viết tiểu phẩm.

Thư của bồ mới gửi cho bồ cũ

Thưa chị,

Chắc chị ngạc nhiên lắm khi nhận được lá thư này từ một kẻ bị chị đi rêu rao với bạn bè là con yêu tinh cướp giai của chị. Em cũng chẳng thích thú gì khi phải viết những dòng này. Chị và em cùng yêu một người. Nhưng chính chị đã đẩy anh vào tay em đó thôi.

Chị có rất nhiều điểm hơn em, ai cũng công nhận là thế. Chị thông minh giỏi giang, ăn nói lưu loát. Em thì học đúp lên đúp xuống, ai hỏi gì chỉ biết trả lời “dạ” một cách e thẹn. Bài tập trong trường em đều nhờ anh giải hộ. Chị sang trọng quí phái. Em thì áo xanh áo đỏ hở trước hở sau. Chị tự lập quyết đoán, cái gì cũng biết tự xoay sở, em thì hơi tí là cầu cứu anh. Chị tự kiếm tiền, đi shopping tự trả tiền, thậm chí còn sắm sửa cho anh. Em thì chỉ biết chọn lựa những thứ đắt nhất và đưa vào tay anh ở quầy tính tiền.

Thế nhưng anh lại thích thế chị ạ. Em tuy thua chị ở hàng trăm điểm nhưng lại hơn chị ở hàng ngàn điểm. Em biết diện những chiếc váy xòe nhỏ xinh, đi những đôi guốc cao kêu cọc cọc vang cả khu phố. Mỗi lúc gặp anh, em thơm lừng mùi nước hoa Pháp, hôm thì Lancôme, hôm thì Chanel, đi dã ngoại thì em chỉ diện sơ sơ Tommy Hilfiger thôi. Tóc em óng mượt bay trong gió, anh cầm lên hít từng hơi ngây ngất. Móng tay em thon dài, tỉa tót gọn gàng sơn màu hồng xinh. Anh cầm bàn tay mềm mại của em lên hôn và áp vào má anh. Trong khi đêm nào chị vừa đặt lưng lên giường là ngủ và ngáy khò khò thì em và anh thức cả đêm tâm sự, ngắm trăng, chia sẻ nhưng khát vọng cuộc đời. Thỉnh thoảng còn cù nhau một trận cười nắc nẻ như hai đứa trẻ con.

Chị luôn thể hiện cá tính mạnh mẽ của chị, em thì ngây thơ ngoan ngoãn nghe lời anh. Chị luôn trách móc, tra hỏi, giận hờn anh, em thì chiều chuộng khen ngợi anh. Đàn ông ai mà chả thế. Họ muôn được tôn sùng, muốn được chở che, muốn được sướng con mắt. Chắc chị cũng từng biết điều đó, tiếc rằng chị lại quên nhanh quá.

Chị à, kết quả ai thắng kẻ thua thì chị đã rõ. Chị đừng trách em, cũng đừng trách mình nhiều quá làm chi. Chị đừng buồn, rồi chị cũng sẽ quên được anh đi.

Thôi anh đang đợi để đưa em đi ăn nhà hàng sang trọng. Chúc chị ở nhà ăn mì gói ngon miệng.

Em,


The New Girl


Thư của bồ cũ gửi cho bồ mới

Chào cô,

Quả thật là tôi cũng bất ngờ khi nhận được thư của cô. Tôi không bất ngờ chuyện anh có bồ mới, mà chỉ ngạc nhiên là cô còn tư cách để mà viết thư khoe khoang với tôi.

Cô biết mặc váy xòe, xịt nước hoa, diện giày cao gót, bôi móng tay xanh đỏ. Những thứ đó tôi có thừa. Bây giờ thì tôi đi lại trong nhà mặc áo của anh, xỏ dép lê của anh. Tóc tôi búi lên cho tiện làm việc nhà. Người tôi thấp thoáng mùi bacon rán, nước lau nhà, xà phòng giặt. Cô khoe là anh giải bài tập cho cô, nhưng có biết đâu là những bài tập trình độ phổ thông đó anh lại đưa nhờ tôi giải, nói là giúp cho em gái. Tôi biết tỏng chứ, nhưng chỉ cười khẩy mà thôi.

Cô sung sướng được anh dẫn đi nhà hàng sang trọng, mua sắm đắt tiền. Còn tôi thì đã cùng anh trải qua những ngày tháng thiếu thốn, đếm từng đồng từng xu. Cô say mê vẻ hào hoa của anh và thích thú nghĩ rằng anh có gu thẩm mỹ mà biết đâu những cái áo cái quần là do tôi chọn lựa cho anh. Anh đến với cô người thơm phúc, khỏe khoắn cường tráng. Còn tôi ở bên anh những lúc anh bệnh tật ốm đau mệt mỏi. Tôi biết mua thuốc chữa thấp khớp cho anh, biết tìm thuốc chữa dị ứng mũi cho anh, biết xoa dầu để dịu những cơn đau bung triền miên của anh. Mà cô có biết những lúc đấy anh nũng nịu như một đứa bé lên 3 không. Tôi yêu anh cả khi anh 2, 3 ngày không tắm, có thể hôn anh khi buổi sáng dậy anh chưa đánh răng. Trước mặt cô anh không dám đánh rắm, nhưng ở bên tôi anh cảm thấy an toàn và không phải che giấu điều gì.

Cô chỉ biết những vẻ bên ngoài của anh, cô thấy lạ lẫm trước sự bí ẩn của anh. Còn tôi thì biết hết những bí mật, những nỗi lo lắng, vui buồn của anh. Tôi biết đến nguyên nhân của từng vết sẹo nhỏ trên người anh. Người đàn ông tôi nhìn là cái thật. Cái cô nhìn là giả. Giữa cô và anh có thể là một cặp tình nhân, giữa tôi và anh là một gia đình thật sự.

Cô sung sướng tự nhiên trong căn phòng của anh mà tôi dày công trang trí. Cô nằm trên chiếc giường mềm mại và đắp tấm chăn ấm áp mà tôi sắm sửa. Đi chơi xa với anh, cô chỉ phải lo tô môi kẻ mắt và chuẩn bị những bộ quần áo rẻ tiền của cô. Còn tôi thì chuẩn bị cho anh thứ trà anh ưa thích, gói từng cái bông ngoáy tai cho anh dùng.

Cô hãnh diện khi được anh giới thiệu với bạn bè. Mà có biết đâu là tôi được bố mẹ, anh chị và bạn bè anh quí mến. Cô bẽn lẽn giả vờ cười khi mọi người nói đùa, ai hỏi gì thì thưa. Còn tôi biết tiếp đón bạn bè nồng hậu, tổ chức những bữa tiệc ngon lành, bày những trò chơi vui nhộn cho mọi người.

Cô em của tôi ơi, cô viết thư cho tôi với vẻ tự đắc pha chút hả hê. Cô tự cho mình là người chiến thắng. Cô nhầm thảm hại quá cô ơi. Tôi không vui khi anh có bồ mới. Nhưng chớ nói rằng tôi quá hoảng sợ vì điều đó. Tôi cũng không trách cô hay đánh ghen. Tôi không phải hàng tôm hàng cá. Tôi thậm chí còn mừng, vì anh đã gặp cô. Để rồi chỉ sớm mai thôi, anh sẽ chán và biết điều mà bò về với tôi. Lúc đó tôi cũng chẳng giày vò đay nghiến anh đâu. Tôi chỉ hôn nhẹ lên môi anh, thì thầm vào tai anh “Em đã nói rồi, chẳng con nào bằng em đâu” rồi cuộn tròn trong vòng tay anh và tiếp tục giấc ngủ ngon.

Chúc cô may mắn trong công cuộc tiếp tục cướp bồ của người khác.

Tôi,


The bitchy ex

Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!

Saturday, 4 October 2008

Understanding Mai completely!

by Mr. G (who thinks he knows it all)

in response to Understanding Mai



She doesn't like farewell parties because it does not come from Mr.G



If Mr. G calls/emails/texts her, she can't wait to respond



She likes to laugh (A LOT), and Mr. G makes her laugh all the time



Listen to her when she speaks, she can be really annoying sometimes



Don't encourage her to drink, she thinks she's good at it (hahaha)



She likes to read and she likes to make you read whatever she thinks is good for you (crap)



Most of her friends are guys because girls are scared she'll steal their boyfriends away.



When she is sad she gets really cranky and she puts it on you for no reason



The only two question games she has are: the capitals game and the countries game, so boring (she has an iphone with internet for God's sake)



Don't order the same food as her cause you won't like it anyway



She is adventurous and demanding, can be very needy at times, be careful.



She likes architecture and would like to open a Condom Kingdom super shop in SG somedays



She might say something mean to you cause she has no one else to pass it on to, unreasonable and careless. She needs to be given some lessons.



She thinks she's hot and guys approach her all the time (ahahaha). It's New York baby, pple ask for direction all the time, what's wrong with it



She likes to walk rather than drive. It has nothing to do with surburban life. She has her driving license for 2 years now and she still doesn't knw how to hold the steering wheel, lol. You need me to show you how baby, no one else can. Period.



Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!

Sunday, 29 June 2008

It's hard to say good bye...

Today was my next to last day in New York. I was really stressed out with all the packing, shipping and selling furniture to vacate my apartment. Then I got this CD as a surprise goodbye gift. I came home, opened it on my computer and saw this presentation with a note saying "Since I didn't get a achance to meet your Mr Right, perhaps one day when you find him, you can share this with him so he can make you happy". It definitely made my day, just knowing that someone out there cares about me in his own way...



Understanding Mai:



  • Don’t throw farewell parties for her, otherwise she doesn’t like it
  • If you call/email/text her and she doesn’t respond within a day, just be patient
  • She likes to laugh (A LOT), make her laugh, and make sure to laugh at her jokes
  • Listen to her when she speaks, she has a lot of interesting things to say
  • She likes to write, encourage her
  • Be prepared to drink (and I don’t mean water!)
  • She likes to read, offer to take her to book signing events
  • Don’t be intimidated if most of her friends are guys
  • When she is sad, offer to take her for some ice cream, ice cream will cheer her up

  • Be prepared to play the "questions game" when hanging out with her
  • Don’t order the same food as her, otherwise she doesn’t like it
  • She is adventurous and demanding, expect the world from her
  • She likes architecture, offer to take her to see unique architecture places
  • She might say something mean to you from time to time, don’t take it personal, she might not mean it.

  • Remind her to wear headphones when she walks outside (so that guys won't approach her)

  • She likes to walk rather than drive, suburban life is not for her.




Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!

Monday, 9 June 2008

A diversified portfolio

>



This is a continuation of my other post Who would you choose?

Ladies and gentlemen,

I am please to announce the addition of Mr. G (a.k.a. “The bad boy”). This should complete and diversify the “love” investment portfolio. Since there’s no such stock called “Mr. Right” or “Prince Charming” to buy, we might as well invest in a range of stocks of “Mr. Alright”, “Mr. Right here”, "Mr. Right now" or “Mr. Almost charming”. A diversified portfolio is every girl’s best friend. It protects her from any swings in the market but still gives her a good rate of return.

This is a sales pitch for Mr. G:

Mr. G (not G-string though)

In his late, very late twenties. High school dropout. No stable job, doesn’t care too much about money but never goes out without it. Parties all the time, smokes, drinks, and flirts a lot. Obsessive with soccer and cars; always has girls to hang out with and makes them feel very very comfortable around him. Gives girls the assurance and safe feeling when around him. Makes them enjoy their current moment and not have to worry about what’s gonna happen next.

The stock of Mr. G can be classified as a speculative stock (a stock that is highly likely to have very low or negative returns because it is almost always overpriced. These stocks have a low probability of a return near that of the market but a slight probability of an enormous return). Please proceed with caution when considering this stock. There is significant risks involved (as we all know, high risk, high return). While the prospect of an enormous return might sound attractive, it is not guaranteed. You also might get some immediate dividends (he makes you laugh and makes your heart skip a few beats) but the dividends payout is also not sustainable (here today, disappear tomorrow). And don’t be surprise if one day all your stocks value suddenly dropped to $0 (and leaves you with a broken heart). So go ahead and buy a few shares for the fun and the thrill of taking risks. But just don’t invest all your money in this stock.

If there is one thing everybody should learn about investing is to have a diversified portfolio. Or as our parents always taught us “Do not put all your eggs in one basket”. Girls are complicated and need different things at different times. Therefore we need to invest in different types of “love” stocks. A smart guy to help you with your homework, a successful guy to help you with your career, a funny guy to make you laugh, a caring guy to lend you his shoulder to cry on, a hot guy to flirt with, a bad guy to share your adventures with, and a guy in a different time zone to call in the middle of the night when all the other guys are sleeping.

But it also depends on your investment return objectives. Some girls invest for the long term, some for the short term, some wants current income but others want capital appreciation. Some are more risk adverse than others. So depending on your objective and strategy, choose your asset allocation wisely. If you want current income, invest in each stock equally. But if you are in it for the long term and want capital appreciation, choose the stock you like best and invest 90%, spread the remaining 10% evenly between the other stocks. And don’t forget to leave some money in your savings account. Although the interest is pretty low, you will still have some money left for “old age” in case of a stock market crash like that of 1929 or 1987 .

Disclaimer 1: My investment advice is free and is only worth what you pay for. I am not responsible for the outcome of your investments whatsoever. Please also keep in mind that there are additional costs in having such a portfolio such as the time answering calls, IM and text messaging from all different guys. Please be warned that no investment strategy, no matter how superior, can protect you from getting hurt.

Disclaimer 2: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!

Wednesday, 21 May 2008

When your coworker is also your best friend




I once read somewhere that to climb up the corporate ladder, you shouldn’t become close friends with coworkers in case you might have to fire them someday. I thought to myself “Isn’t that sad”. I have only had two significant work experiences but have met my best friends there.

During my summer internship at Goldman Sachs two years ago, I sat right behind another intern Mike, a very smart guy from Georgetown, half Lebanese-half Indian, fluent in French and Arabic. We had the same initials ML. We did everything together. Most days we would go to this food truck on the street to have Chicken and Rice for lunch for $5. He loves Vietnamese food so I once even made spring rolls for our group of interns at his apartment. He would actually confide with me all his love stories. Sometimes when we were talking, I would say “Wait, slow down. I’m getting confused. Which girl are we talking about? The Indian girl, the Chinese girl or the American girl?” Because we sat so close, he would tease me “I wanted to spy on your emails so bad but you’re always typing away in this weird Vietnamese that I can’t understand. Damn!”

After our last day of work for the summer internship, we went out for Vietnamese food, had a drink and bought the lottery, promising each other that if we win, we’d split the prize. Of course we didn’t win. We then sat in Union Square smoking (just for fun, please don’t scold me!) and played this really really stupid and silly game: Looking at the girls walking by and guessing which ones are still virgins! I have no idea how he determines this (by the way they walk, how they dress??!!) but I kind of go for the assumption of “Guilty until proven innocent”. Ha ha… It was a fun summer.

He was the only one I kept in touch with after the summer. Luckily, both of us moved to New York after graduation. Although we don’t work at GS anymore, we still meet regularly. Whenever I had a problem, I would email him “Mike, we need to meet ASAP”. And he would reply “OK, looks like someone has an emergency. How about getting a bowl of Pho tonight? Let me ask my girlfriend for permission to go see my confidant” And whenever we saw each other, I’d ask him about his girlfriend and yelled at him “Oops, you did it again! You’ve got to stop this or else you’ll be punished, he he…” (did it again meaning break up with the girl). Up to now I still can’t remember any of his girlfriends’ names. Oh God I’m going to miss him.

----

Right now I have an amazing best friend at work, Sophia. She and I are like sisters. Everyday, the minute I got to the office and logged in, she would IM me “Where do you want to go to lunch today?” We plan our lunch even before we had breakfast. The problem is that she’s so picky so I let her decide everything! I’d just answer “I dunno. It’s up to you. Since when does it matter where I wanted to go?” But I would also add “Gosh, I really spoil you. It’s not so easy to find an easygoing one who’d go with you anywhere you wanted

I don’t know what I will do without her at work to help me with all the Finance and Accounting stuff. In between our long work day, we’d IM each other random messages or “I’m sleepy. Let’s get coffee” We would share a beer at baseball games and even eat out of each others plate when we eat out. People probably think we’re lesbians. It’s also really scary that some day we’d show up at work wearing shirts of exactly the same color. The creepy thing is we seem to not have enough of each other even after 5 days a week. We’d go watch a movie at weekends together. Since we both share a love for food (it’s unfair she eats more than me but is skinnier), we would try different restaurants in the city. Right now our favorite place is Accademia di Vino on 3rd Avenue at 63rd. This place has the best pizza, tuna tartar and salad!

For my birthday she gave me a book called “Why men love bitches” and told me “You should stop being nice to guys”. I probably should have taken her advice. Since we are both foreigners, we both were praying for the H-1B visa. We’d threaten each other “I’ll kill you if you get the visa and I don’t” Maybe God didn’t want anyone of us to be murdered so he gave neither of us the visa. Right now we have the new hobby of sharing wedding pictures or websites of friends with each other and discussing weddings. We’d also threaten each other “I’ll kill you if you get married before me” I hope it’s not going to be the same case with the H-1B visa. Or else both of us will end up a spinster….

Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you! He he...

Wednesday, 14 May 2008

Who would you choose?




Mr. A: In his mid thirties. Average looking. Has worked and traveled around the world. Went to a top school. Currently holds a high position in a top firm. Quite romantic at heart but not socially skilled.

Mr. B: In his late twenties. Average looking but a bit cute. Extremely shy. It took him a lot of nerve to approach you and ask you out. Steady job. Has a good sense of humor. Actually tolerates your adventurous and crazy side.

Mr. C: Young, poor PhD student. Smart, hardworking, talented, reliable. Would make a good husband. Tall and good looking. A little bit boring in real life.

Mr. D: Young. Below average looking. Madly in love with you. Changed his life upside down to be with you. Extremely motivated and hardworking. Not funny (a little bit weird). Would do anything to make you happy and protect you.

Mr. E: Early thirties. Below average looking. Workaholic. Very successful and famous in VN. Brilliant. Has his own company, a big house, a car (everything set for marriage). Disciplined but Open minded. But also traditional.

Mr. F: Young student. Your ordinary guy. A bit nerdy. Can be funny and cool. Always there to cheer you up. Tries hard to impress you. Has interest in things you like such as special music, opera, poetry, wine.

Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!


Who would your lucky guy be?




Mr. A - Good life.

4


Mr. B - Adventurous and caring.

6


Mr. C - Good-on-paper.

3


Mr. D - Right here waiting.

4


Mr. E - Successful and smart.

4


Mr. F - Young and fun.

5





Sign in to vote