Sunday 22 May 2011

Lessons on love














This is a story about love. Not a love story.





I stumbled upon a series of short stories about modern love on the New York Times and couldn’t stop reading. They really hit close to home. They are not novels of beautiful love stories or tragedies. They are stories written by real people of our times and the relationships they have gone through. Stories recalling the real experiences most of us have had in our lives: falling in love, hopeless love, heartbreak, betrayal, disappointment, regrets etc. Some stories gave you hope, some made you smile, some brought tears to your eyes.





Anyways, the other day suddenly I thought of my college ex-boyfriend. And ironically the next day he called me online just to catch up. I said sorry to him again, one of the many times I have apologized to him since we broke up. Our relationship was a rocky one, full of criticism, tears, fights, anger and breakups. But that’s not to say that we didn’t have good times together. Now only by looking back can I realize the things I took for granted: the IKEA furniture he lovingly assembled for me in my new apartment, the meals we had at our favorite Belgian restaurant, the times when he helped me with Physics homework while it wasn’t even his major, the many flights he took just to see me for a few days. As time goes by, recollections of a relationship fades, what is left is just one or two memories that make it all worthwhile. I was young, stupid and ambitious. He was young, naïve and hot tempered. Sometimes relationships need a combination of the right person and right timing. If we had met each other at a later stage of life, when we have grown up and knew how to behave, to value what we have, maybe things wouldn’t have turned out that way. I left him and the city we both loved. I broke his heart. In between the begging and pleading that came afterwards, he also called me a selfish bitch and said, “I’m the best shot you ever had at happiness. But you ruined it.”





It took years and many disappointments later for me to realize I was really a selfish bitch and that he had to really truly love me to be able to put up with me. However, he wanted me to be the person he hoped for not for who I am. Only by being so cruel to him could I later learn my lesson that to have a real relationship, you need to learn to love another person wholeheartedly more than yourself. From then on, I vowed to never make the same mistake and to become the best girlfriend I could be in any relationship I would commit to. I learned to make sacrifices, to compromise, to be dedicated, caring and loving. I would never cheat or lie or take someone for granted.





But maybe that was not enough. Fast forward to the future. I met a guy who was the complete opposite of my college boyfriend. He was smart, successful, and wise enough for me to look up to. He loved me for who I am and accepted my childish pursuits (or appreciate the red nail polish). He was old and mature enough for us to avoid all the silly fights. But being older means he has had a few years of experience more than me. And I was too young and unprepared for how complicated life or someone’s past could be. This time he broke my heart and left me shocked and devastated. I desperately wanted him back. He did come back, but each time I pushed him further away because I could not get over the pain and hurtful feelings he left me with. In the end, we have come to an irreconcilable place full of regrets of what could have been.





I have had a lot of time to think since then. I have come to understand that, loving someone is not enough. You have to learn to forgive that person and forgive yourself. Or else you will never move past the point of hurting one another for past mistakes. Life is complicated and unpredictable. A relationship is a rocky journey. People make mistakes. Things happen. In order to survive the many tests and make it through together, we need tolerance, trust and forgiveness. It is because we love someone that we have faith in that person. Not because we have faith that we love them. If only I have learnt to forgive and forget, I could have saved myself and the person I loved from our self-inflicted pain.





When looking back at our past relationships, there are so many “should’ve”, “would’ve”, “could’ve” but it is impossible to turn back time. And given a second chance, would we have acted differently or would we make the same mistakes all over again, just because we are human, I wonder?






Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!


Câu hỏi khó
















Hôm nay bng dưng bn hi mình mt câu hi khó sau mt thi gian dài không liên lc.





“Cuc sng là gì? Hnh phúc là gì?”





Mình đã tr li bn “Cuc sng là mt cuc hành trình. Và hnh phúc là khi ta biết tn hưởng quãng đường thay vì ch luôn nhm đến đích.”





Hi xưa mình và bn vn thường hay ngi bên b bin suy ngm v cuc sng và hnh phúc. Nhưng thú tht vi bn, t ngày bn phi ra đi, mình đã thôi không còn tìm cách đnh nghĩa cuc sng hay hnh phúc na. Thay vì đó, mình đã hc được cách sng hết mình và cm thy hnh phúc hàng ngày dù không có bn.





Bn nói là mình là mt cô bé không biết cm nhn, làm vic gì cũng không có đam mê, và cái gì cũng kế hoch hay công thc. Bn nói đúng, mình đã suy nghĩ rt nhiu, và hiu ti sao bn không th yêu mt robot căng thng như mình được. T trước đến nay, mình lúc nào cũng gng mình c gng đ mi th hoàn ho, đ va lòng tt c mi người và chng bao gi cm thy vui v thc s. T khi bn ra đi, mình đã biết sng chm li. Mình không còn lên quá nhiu kế hoch cho cuc đi, không còn lo nghĩ v tương lai. Mình đã tp quan sát, cm nhn cuc sng xung quanh và hiu người khác hơn. Mình tp cm thy t tin và bình thn, tĩnh tâm đ có th kim chế cm xúc và s nóng tính ca mình. Mình thôi không suy nghĩ phc tp lung tung na. Mình hc cách cu nguyn và có nim tin tr li. Mình biết tn hưởng nhng giây phút vui v bên bn bè. Mình mi nhn ra, t trước gi mình có quan niệm thật lệch lạc. Mình c nghĩ như hnh phúc là mt cái đích đến phi đt được. Rng cn tìm được mt nửa của mình thì mới hạnh phúc được. Đến bây giờ mình mới biết, điều quan trọng nhất là phải thay đổi chính mình thành một người tốt hơn và thay đổi cách suy nghĩ của mình. Và cuối cùng mình đã cảm nhận được hạnh phúc thật sự. Đối với mình, mỗi ngày mới đều là một điều kỳ diệu đem đến những niềm vui mới.





Bạn và mình giống nhau, thích ngồi trầm tư suy nghĩ lung tung trong thế giới riêng của mình, say mê với những trang tiểu thuyết về những nỗi đau khổ của đời người. Nhưng nhiều khi mình tự hỏi, bạn và mình có cùng một cái bệnh “suy nghĩ phức tạp” khiến chúng ta không thể hạnh phúc được không? Bạn thì luôn tìm kiếm một cái gì đó và không bao giờ hài lòng với hiện tại, có một sự hoài cổ và tự giới hạn cho mình những cái không thể và có thể. Mình thì luôn dằn vặt tự làm khổ bản thân.





Hay chúng mình cùng bỏ bớt những tiểu thuyết và bài thơ buổn, thả lòng mình cho thanh thản nhẹ nhàng, cứ sống thật vui cho ngày hôm nay hả bạn? Có lẽ như thế thì mình mới thật sự sống và đạt được hạnh phúc. Và cũng có thể tự viết thành cuốn tiểu thuyết với kết thúc có hậu của riêng mình. Cuộc sống vẫn trôi, đâu chờ đợi cho chúng ta định nghĩa nó hay đi tìm lời giải đáp phải không bạn? Hạnh phúc chính là sống có ý nghĩa và bằng lòng với những gì mình có, bạn có nghĩ thế không?




Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!


Thursday 19 May 2011

5 điều bác Hồ dạy



Nhân dịp sinh nhật bác Hồ, tự nhắc mình phải thực hiện 5 điều bác dạy:


1. Yêu Tổ quốc, yêu đồng bào: sống và làm việc tốt, có ích cho xã hội. Yêu thương giúp đỡ mọi người xung quanh (gia đình, bạn bè) và những người kém may mắn.




2. Học tập tốt, lao động tốt: Không lười học nữa, học bài và làm bài đầy đủ. Làm việc tốt, trả lời khách hàng, giúp đỡ đồng nghiệp, hỗ trợ và chỉ dẫn cho nhân viên. Xây dựng WedinStyle thành 1 thương hiệu nổi tiếng và một nơi làm việc lý tưởng.



3. Đoàn kết tốt, kỷ luật tốt: Không nói xấu, ghen tị với người khác. Giúp đỡ mọi người xung quanh. Ăn ngủ, thể dục đầy đủ. Không thức khuya dậy muộn bỏ bữa, trễ hẹn, lười biếng, ham chơi!



4. Giữ gìn vệ sinh thật tốt: dọn dẹp nhà cửa đều đặn, tưới cây, đổ rác, là quần áo.



5. Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm: không hiếu thắng, nhanh ẩu đoảng. Thật thà ngu ngơ khi cần thiết. Dũng cảm đối mặt với sự thật, mạnh mẽ, tự tin, không lo sợ linh tinh.



Hi hi hi...



Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!

Monday 16 May 2011

Thơ về Sương Mai







Mỗi lần sắp sửa yêu cô

Là anh chuẩn bị một giờ nín thinh

Hai giờ nữa tập rêm mình

Và ba giờ khác ngồi rình suốt đêm

Tốn "sáu giờ" mới gặp em

Trượng phu cũng hóa ra hèn vì yêu



Phải cô tên là Buổi chiều

Anh đâu đến nỗi chân xiêu gối chồn

Phải cô tên là Hoàng hôn

Anh đâu đến nỗi hết hồn chịu thua

Phải cô tên là Buổi trưa

Anh đâu đến nỗi nắng mưa một đời

Hoặc cô tên là Đêm ơi!

Thì anh có tiếc chi đời con trai



Nhưng mà em tên Sương Mai

Thức đêm, anh sợ đêm dài buốt tim



BÙI CHÍ VINH









Mong manh nhất không phải là tơ trời

Không phải nụ hồng

Không phải sương mai

Không phải là cơn mơ vừa chập chờn đã thức



Anh đã biết một điều mong manh nhất

Là tình yêu

Là tình yêu đấy em!



Tình yêu,

Vừa buổi sáng nắng lên,

Đã u ám cơn mưa chiều dữ dội

Ta vừa chạy tìm nhau...

Em vừa ập vào anh...

... Như cơn giông ập tới



Đã như sóng xô bờ, sóng lại ngược ra khơi.

Không phải đâu em - không phải tơ trời

Không phải mây hoàng hôn

Chợt hồng ... chợt tím ...



Ta cầm tình yêu như đứa trẻ cầm chiếc cốc pha lê

Khẽ vụng dại là... thế thôi ... tan biến

Anh cầu mong - không phải bây giờ

Mà khi tóc đã hoa râm

Khi mái đầu đã bạc

Khi ta đã đi qua những giông - bão - biển - bờ

Còn thấy tựa bên vai mình

Một tình yêu không thất lạc ...


ĐỖ TRUNG QUÂN




Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!

Tuesday 10 May 2011

The alchemist











All these years, I always thought that to be happy and successful, you have to try to perfect yourself – study hard, obtain more degrees, learn new skills, travel, read, meet a lot of people. I tried and tried so hard to do so much and to please others but in the end, I always failed and was never truly happy or satisfied.





However, lately, I have come to learn the secret to true happiness – perfecting oneself from within. And I also learnt the 4 most important factors in life that are also exactly what I need to work on. For my 19th birthday many years ago, a friend gave me the book “The Alchemist”. I read it not knowing the many wonderful lessons it contained. If only I have realized this many years earlier!





But I guess it’s never too late to learn. There is still so much more I need to do to become a better and happier person.





Patience and persistency: the best things in life are worth the wait. I was always too anxious and impatient; I wanted to get results right away. Now I learnt to be calm and patient and to have faith.




“When a person really desires something, all the universe conspires to help that person to realize his dream.”





Self-control: to control one’s temper and emotions. I guess this can only be achieved with maturity and complete fulfillment with oneself.





Live the moment: I have always been so tense; worrying about everything I could think of. I was always making plans for the future and never able to concentrate on enjoying the present. So these days, I am practicing living a slow and relaxed life. I keep reminding myself “Everything will be fine”. And surprisingly, as I make less plans, slowed down and just take it easy, fully concentrating on enjoying the present moment, everyday presents itself with new events, new friends and new possibilities. I am never bored or sad or anxious anymore!




“The secret is here in the present. If you pay attention to the present, you can improve upon it. And, if you improve on the present, what comes later will also be better.


Life will be a party for you, a grand festival, because life is the moment we're living right now.”





Positive thinking: It is true, we are what we believe! If we believe in positive things, we attract positive outcomes. If we think we’re unlucky, we’ll end up with bad lucks. Only recently did I discover “The secret” (The Power Law of Attraction). In the past, although I was always busy, seemingly successful and always smiling and laughing, deep inside I was insecure and full of negative thoughts. I was always scared and imagining the worst that could happen. I imagined an ending before things could even begin. And somehow, it became a self-fulfilling prophecy. Serves me right!




“Life attracts life.”




Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!


Saturday 7 May 2011

Điều giản dị















Tôi rt hay nm ôm gi khóc mt mình bui đêm, nhiu lúc không phi vì vui hay bun, mà cũng có th là vì vui hoc bun, dường như đ cm thy lòng mình thanh thn hơn. Đêm qua tôi nm mơ thy mt gic mơ tuyt vi. Tuy rng lúc mơ biết mình đang mơ vy mà tim tôi vn ngng đp mt my giây. Bui sáng thc dy vn thy mình đang mm cười, nước mt đã khô t lâu.





My ngày ngh l, mi người đi du lch hết. Thành ph vng tanh. Tôi đi b t trường ra ga tàu đin bui ti trên con ph bình thường đông đúc. Gi đây thy đường rng thênh thang, thanh tnh, ch nghe thy tiếng bước chân ca mình và thi thong mt vài chiếc xe chy ngang qua. Cm giác lòng nh tênh, có th nhy tung tăng mt mình theo giai điu bn nhc đang nghe.





T nhiên tôi nghĩ đến tình yêu và thy vui. Tôi th nh li cm giác cm giác yêu và được yêu mà ai cũng ước mun được biết đến mt ln trong đi. Tôi tưởng tượng ra các cô bé cu bé đang say đm trong tình yêu. H đang tn hưởng nhng phút giây người ta có th đánh đi tt c ch đ được tn hưởng mt chút.





Đó là…





Là cm giác sau bao tháng ngày cuc sng lng l trôi qua, bng dưng như có người chm được vào và đánh thức nhng góc sâu thm trong tm hn mình. Mi cm xúc, khao khát, mơ ước đã giu kín t lâu bng bùng n mãnh lit. Có mt người cùng đau ni đau ca mình, vui nim vui ca mình.





Là cm giác bng dưng cuc sng tươi đp và ý nghĩa làm sao. Đám mây hng hơ trôi cũng tht đáng yêu. Tri mưa mà vn thy lãng mn. Tri lnh mà trong lòng m áp. Bi có ai đó đang cùng mình che ô dưới tri mưa, nm tay mình đi gia nhng bông tuyết rơi.





Là có b vai đ da vào khi khóc, tuy nhiên s chng cn phi khóc na. Đi mt mình nhưng không còn cô đơn, vì biết có mt mái nhà đ tr v. Là chăm chút nu tng món ăn cho mt người, là đng đng sau ôm cht khi ai đó đang làm nhim v ra bát. Là cm giác ch đi bên mâm cơm nhưng hnh phúc vì được đi ai đó đang vi vã v bên mình. Là hai người ngi ăn nhưng nhìn nhau đến quên c đói.





Là cm giác háo hc mun báo tin vui cho mt người. Là được nhìn thy n cười vô giá trên gương mt ai đó. Là cùng nhau lên biết bao kế hoch và ước mơ trên tri dưới bin.





Là di đu vào vai ai đó ngi xem TV. Là hai người cùng nm đc sách mà ôm nhau ng quên mt. Là ng say nhưng biết có ai đó đang thc đ ngm mình ng. Là quay lưng đi nhưng li có người ôm mình vào lòng.





Là bui chiu tuyt vi ngi công viên nhìn tr con chơi đùa. Cùng nhau mơ ước mt ngôi nhà nh vi tiếng cười ca nhng đa tr.





Là mt cô bé và cu bé chm đu chung mt ng hút, chia nhau ly thch và cái bánh. Là nhng hình v trái tim và mặt cười trên ca kính m trên toa tàu nhng hôm tri mưa. Là mt n hôn trm gia chn đông người. Là mt cô bé đm dáng chp hình và mt cu bé say sưa ngm qua ng kính.





Là hai người cùng nằm trên bãi cỏ ngắm nhìn thành phố. Là hai người lang thang trên các ph nh hoc qua các gian hàng ch đã đóng ca gia đêm khuya. Là mt anh chàng bế m người yêu lên trong lúc đang đi do. Là cm giác tin tưởng khi có th nhm mt đ ai đó cm tay mình dn đi.





Là tim đập nhanh, thời gian ngừng trôi, cảm giác rạo rực.


Là ánh mắt nhìn thân quen, bàn tay ấm áp.


Là mt câu hát vu vơ, mt bài thơ bun, mt tiếng đàn trong veo.





Ch là thế thôi, nhng điu đơn gin nht. Nhưng cũng vì nó mà cuc sng này đáng đ sng.



R
i mt ngày có th h s cãi c linh tinh khi cùng nhau chun b cho đám cưới. Hoc có th mt ngày h đã mi người đi mt con đường riêng.





Nhưng yêu và được yêu là gì? Là điu đơn gin nhưng kì diu nht. Là không bao gi phi hi tiếc.






Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!