Friday 29 April 2011

Một mình ở Tokyo


Mình sng mt mình t năm 16 tui sut 7 năm. V Vit Nam 2 năm tht sung sướng, nhà thì chng phi làm gì, lúc nào cũng có mi người xung quanh cùng ăn ung, xem TV, đc báo. Có bé Bông luôn di vào người nũng nu xoa du mi lo toan công vic. Sang Tokyo hc li phi tp tng vi cuc sng mt mình như mt cô bé 16 tui ca 10 năm trước. Cuc sng mt mình xa nhà đôi lúc rt bun, nhưng cũng có nhng cái thú v ra phết.













Mt mình bn rn. Nào là tt bt vi công vic nhà: nu ăn, git là, phơi phóng, quét nhà lau nhà cũng chiếm vô s thi gian. Hồi ở Sri Lanka còn thêm vụ không có nồi cơm điện và giặt quần áo bằng tay. Không có TV, không có internet thế mà buổi tối mình vẫn có thể viết lách đọc sách một mình cho hết thời gian. Bui sáng hôm nào dy sm thì có th nhâm nhi café nhìn ra ca s gm nhm gì đó. Đi hc hay đi làm v tranh th ghé qua siêu thị mua đồ ăn cho cả tuần. Xách nặng trĩu vai. Bui ti v thì ăn mt ba đơn gin, cũng mt mình.








Mt mình t do. Đi đâu v đâu không ai qun lý. Thnh thong thì r bn bè qua nu nướng nói chuyn. Có hôm còn tổ chức sleepover mấy đứa con gái qua ngủ chung, ngồi uống rượu vang và tâm sự đến khuya, cười khúc khích.







Mt mình lười biếng. Nhưng cm giác thoi mái. Cui tun nhiu khi ng nướng hoc thc khuya l mọ chat chit. Hi đi làm New York thì mình thuê rt nhiu DVD các phim c v xem. Bây gi thì đc báo và tp chí hoc cun tròn trong chăn đc sách.







Mt mình linh tinh. Trang trí phòng theo ý thích ca mình. Mua các chu cây và hoa và chăm chút tưới nước hang ngày. Đôi lúc đ phòng ba bãi kinh khng nhưng dn rt nhanh trước khi có khách. Thnh thong chán chy ra ngoài đi do mt mình bên b sông hoc bin hoc các ph nh quanh nhà.







Mt mình s ma. S nht là lúc v ti khuya, m ca phòng ti om, phi vi tay vào công tc đèn. S tiếng lch kch ban đêm. S tiếng gió to. Đôi khi phi m TV cho bt s. Thế mà phi mt bao nhiêu lâu mình mi tp được bt s ma đ có th sng mt mình.


Trong truyện "Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh" của Nguyễn Nhật Ánh có 1 câu: "Bạn của con không sợ ma đâu. Bạn của con đang sợ nỗi trống trải".


Không biết bạn có hiểu mình không?





Mt mình bun, mt mình vui. Nhưng mà thôi, cũng ch còn 4 tháng na là hết cuc sng mt mình!




Images c/co e-nidhi.com




Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!


Thursday 28 April 2011

Let the music heal your soul
















My hôm Vit Nam tôi tình c được đi nghe Backstreet Boys và Bob Dylan. Hôm nghe Backstreet boys ngi ngoài bãi c, cm tưởng như cách đây 3 năm ngi công viên Central Park nghe New York Philharmonic. Mi người đu mang đ ăn thc ung và bt tri xung thm c như mt bui picnic tp th. Hoc hôm đến trường Wesleyan d l tt nghip và nghe Obama phát biu.





Tôi vn không có năng khiếu âm nhc mc dù hc piano sut hi bé. Tôi chcố gắng duy nhất là sẽ tập thành thạo bài Marriage D’amour để chơi vào lễ cưới của mình trong tương lai. Tôi cũng không sưu tầm nhạc, nghe những bài hát mới nhất. Phải nói là tôi rất lạc hậu. Tuy nhiên, tôi rất thích được nghe nhạc sống. Cảm giác được đối diện với ca sĩ, nghe từng giai điệu và nốt nhạc, không khí rạo rực. Khi nghe nhạc sống là một trong những lúc hiếm hoi đầu óc không phải suy nghĩ về bất cứ thứ gì. Tâm hồn mình nhẹ nhàng thanh thản dù nghe những bài hát buồn nhất.





Tôi may mắn được đi nhiều nơi, sống ở nhiều thành phố, và vì thế cũng được đi nghe nhạc nhiều. Sống ở Boston thì được nghe Boston Symphony Orchestra biểu diễn nhạc giao hưởng. Ở New York thì xem Broadway. Mặc dù là kịch nhưng mỗi bài hát như một câu chuyện riêng. Tôi đi xem Phantom of the Opera nhiều lần mặc dù mua vé rẻ nhất, ngồi trên cao xa sân khấu nhất. New York Madison stadium cũng nhiều concert lớn như của Bjork, Cold Play… Ở Sài Gòn thì mê mẩn những bài pop rock nhẹ nhàng ở Acoustic, hoặc thỉnh thoảng có dịp nghe các ca sĩ nổi tiếng đến Đồng Dao. Hà Nội thì biết bao buổi biểu diễn violin, piano. Hoặc các buổi biểu diễn kỉ niệm 1000 năm Thăng Long có Mỹ Linh, Hồng Nhung hát. Ở Tokyo thì được nghe biểu diễn thổi sáo truyền thống hoặc Broadway bằng tiếng Nhật. Dạo gần đây tôi còn thích nghe hát opera nữa mặc dù hồi xưa thì không cảm nhận được.





Bây giờ thì hang ngày trên đường đi học, tôi ít khi cắm cúi đọc sách mà chủ yếu nghe nhạc trên headphone và nhìn ra ngoài ngắm nghía ánh nắng chiếu trên mặt biển vào buổi sáng tinh mơ hoặc màu vàng cam ấm áp của hoàng hôn chiếu lên các tòa nhà mà thôi. Tokyo buổi tối bây giờ không có nhiều ánh đèn lung linh sặc sỡ. Nhưng có thể thả hồn theo những bài hát của Lệ Quyên, Lê Cát Trọng Lý, Lenka, Dido vậy.




Image c/co e-nidhi.com




Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!


Wednesday 27 April 2011

Miracles















Life is made up of small miracles. Sometimes I just wonder how God works that things somehow always fall into place in the most unexpected ways that we humans could never imagine. And I guess it’s the wonders in this world that makes it worth living.





Two miracles I witnessed these past few days have made me believe even more that God is watching us. One is a story of my friend. He was fasting during the day for the whole 40 days of Lent. Then on Saturday we fasted for a whole day. We were doing our volunteer trip overnight with autistic children. We took turns doing a night watch to take care of the kids. He was not supposed to be on the night watch, but volunteered to take over for a friend. It was almost midnight and the end of his fast. He would not have gotten any food until the next morning. Just as he went outside, groups of other people were having pizza. And they offered him some pizza to it. It was really amazing! He told me that “I gave up food for God, and he gave it back to me.” Had he not by accident been on that night watch, he wouldn’t have ran into the pizza party and be offered pizza at midnight, a wonderful reward for this 40 days of fasting!





I also gave up coffee for 40 days. Being someone who used to drink at least 1 coffee every morning, it was one of the hardest thing I have ever done. It was over on Easter Sunday, and I thought “Maybe I can give up coffee from now on forever”. But surprisingly, on Monday, in class we studied a case about Starbucks, and our professor gave all of us students free coffee in class. This was an unlikely coincidence, and could only be because God wanted to reward me, and I was really grateful, sipping my first cup of well-deserved coffee after 6 weeks.





I used to be this super ambitious and well-organized girl. I would make plans and goals and wanted everything to be perfect. But throughout the years, I learnt that you never can plan the future. You cannot even plan the next day, because you simply do not know what will turn up each day. God has plans for us, it’s just that we can’t see the big picture yet. We just have to have faith that things will turn out to be the best. And it is true. Each time I faced some disappointment because things didn’t turn out the way I wanted them to be, looking back, I always realize that it was the best thing that ever happened to me. God did not give me what I want, but he gave me something better.





So nowadays, each day I wake up thinking “I wonder what today will hold? I am prepared for all the joys that will happen today”. And everyday turned out to be different, with small little surprises. A phone call to a friend turned out to be a nice cooking session with the girls. A coffee date turned out to be a nice walk long the lake. A lunch break turned out to be a beautiful picnic on a sunny day in the Imperial palace. A birthday dinner turned out to be an encounter with a long lost childhood friend. A visit to the flea market turned out to be a wonderful bargain shopping trip.





I don’t go to bed praying for God to give me what I want anymore. I thank God for everything that happened to me during the day, all the joy I received. And I asked God to give me the strength, patience and faith to wait for what life has to offer to me and to be able to see the path that lies ahead.




Life is like a box of chocolate, you never know what you're gonna get.




Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!


Wednesday 20 April 2011

Yummy

I don't know since when it happened but I am crazy about desserts, cakes and pastries (especially macaroons). I don't like eating sweets, I just love to gawk at them. I have been collecting pictures of beautiful desserts for a while.


Some of you might know, one of my dream is to become a housewife to stay at home and bake pastries! Turns out I'm not the only one. A week ago, I met with a pastry chef we wanted to work with to make wedding cakes. After chit chatting, I found out that she had a master's degree in Engineering from Japan, worked for a few years but just one day decided to quit, go to Singapore to learn baking and became a talented baker! It does help that she has a wonderful and supporting husband, though.





















Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!

Saturday 16 April 2011

Sân bay




Ln nay sang Nht li chia tay b m tht bun. Trong 10 nam xa nhà, tôi chưa bao gi ra sân bay trong tâm trng bn rn như thế. Chng hiu ti sao na, có l mình không còn có s háo hc ca mt cô bé 16 tui ln đu xa nhà được sng t do mt mình và bước đến mt chân tri mi na. Càng đi xa càng mun v. Bây gi mi thy được sng Vit Nam và gn gia đình sung sướng biết bao. Tt c nhng gì anh bn đã tng xa nhà nhiu năm nói vi mình đu đúng, bây gi mình mi hiu. “Khi nước ngoài thì em hãy c gng tn hưởng, làm nhng gì mình thích, và tht vui v, đng tiết kim hay bun vì bt c điu gì. Khi nhà thì tranh th thi gian vi b m nhé, vì sau này s chng my khi có dp gn b mẹ đâu”



Tôi đã đi qua bao nhiêu sân bay của bao nhiều nước trên thế giới. Nơi nào cũng có những cảnh tiễn đưa, có sự vui mừng và cả nước mắt. Thế nhưng chưa có một sân bay nào lại đặc biết như Tân Sơn Nhất. Mỗi lần đến luôn có một cảm giác đặc biệt. Dường như sự hội ngộ và chia ly ở đây luôn đậm nét hơn ở bất cứ nơi đâu. Bên ngoài ga đến luôn có hàng trăm người, có những người lặn lội từ tỉnh xa đến, với những bông hoa đỏ thắm trên tay, chờ đợi được gặp người thân ở nước ngoài sau bao năm xa cách. Mỗi lần họ về là dành dụm bao nhiêu tiền bạc, ngày nghỉ đế được về thăm và làm quà cho những người ở lại ở VN, thương gia đình anh chị em của mình cuộc sống vất vả. Ga đi thì luôn có cảnh bịn rịn chia tay người thân trở lại nước ngoài, quay về với cuộc sống đi làm bình thường sau kì nghỉ hiếm hoi về thăm quê. Họ được gia đình gói gém cho biết bao đồ ăn, quà cáp vì lo sang kia không có chút hương vị quê nhà. Mỗi cuộc chia ly đều mong ngày gặp lại, nhưng chẳng biết bao giờ gặp lại, mà bất cứ một cuộc chia ly nào cũng có thể là một lần vĩnh biệt.



Nhớ Việt Nam. Nhớ gia đình.




Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!

Wednesday 13 April 2011

C'est la vie















Khi sng nước ngoài thì cuc sng tht đơn gin. Ta c phn đu, làm vic tt, lo cho bn thân mình. Cui tun thì t tp bn bè đi đây đi đó. Ni lo duy nht là bài v, công vic, thăng tiến. Nhiu lúc như được sng bao bc trong mt qu bong bong. Ít khi ta phi đi mt hay tiếp xúc vi nhng mt éo le ca cuc sng.





Cuc sng Vit Nam thì khác. Mi th xoay quanh gia đình, nghĩa v, cơm áo go tin. Người giàu thì lo kiếm nhiu tin cho cuc sng giàu sang, người nghèo thì lam lũ tìm cách thoát cnh nghèo hèn. Nhưng ai cũng có mt s phn, nhng ni kh riêng. Ngay khi bước chân v, xung quanh ta có biết bao câu chuyn thương tâm ca nhng người xung quanh gn gũi ta nht. Người thì b b ung thư mi phát hin, c nhà da vào thu nhp vài triu ca mt người con. Người thì đa con yêu quý mi đang đi hc mt hôm đt ngt qua đi. Người thì gia đình tưởng như hnh phúc mu mc bng mt ngày tan v. Gần như trong cuộc sống, chẳng có gì là hoàn hảo, chẳng có gì là mãi mãi. Thế nên có lẽ chỉ nên sống mỗi ngày vui vẻ, hạnh phúc và hài lòng với những gì mình đang có. Vì có muốn đổi chỗ cho người khác cũng không được, mà chắc gì đằng sau cái hạnh phúc của người ta không có một nỗi bất hạnh nào đó. Và sung sướng ngày hôm nay đâu có nghĩa là biết trước ngày mai sẽ ra sao?





Đy là cuc sng tht, rt đi thường, rt trn tri, đôi khi tht phũ phàng. Nhưng không có nghĩa là không đáng sống. Vì vẫn có những niềm vui và những giây phút hay những điều kỳ diệu mà có phải trải qua bao nhiêu để có được cũng vẫn rất xứng đáng. Một cô gái dễ thương vui vẻ ở cơ quan mẹ tôi bị bỏng từ bé, cháy nửa người và mất nửa cánh tay. Tưởng như cuộc đời thế là chấm dứt. Vậy mà cô bé vẫn học và yêu đời, còn nuôi bố mẹ. Điều kỳ diệu thay là một trong các bác sỹ Mỹ trong đoàn bác sĩ từ thiện đã đem lòng yêu thương cô bé. Vậy là từ một cô bé tàn tật ở một vùng quê nghèo, bây giờ cô đã có một gia đình hạnh phúc bên Mỹ. Có những bất ngờ vào những lúc ta không ngờ nhất. Chẳng ai biết trước được ngày mai, vậy nên cuộc sống mới thật thú vị, và rất đáng sống nhỉ?





Hi trước mình hay than thân trách phn mi khi gp tht bi hay chuyn bun. C nghĩ là ti sao li là mình trong khi mi người khác sung sướng. Là con gái, t bé ai cũng được nghe nhng chuyn c tích công chúa gp hoàng t. Nhưng bây gi mi hiu được là hnh phúc hay không là do mình c mà thôi. Không th ngi mong đợi một ai đó đến cứu mình và đem đến hạnh phúc cho mình. Mình phải tự cứu lấy mình. Mình không thể thay đổi được thế giới xung quanh, thay đổi được hoàn cảnh, suy nghĩ hay tình cảm của người khác. Cái duy nhất mình thay đổi được là cách suy nghĩ của bản thân mình, và cố gắng coi mỗi lần thất bại là một cơ hội để nhìn lại và cải thiện bản thân mà thôi. Đời thay đổi khi tâm ta thay đổi.




Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!


Sunday 10 April 2011

How to meet guys















I was having coffee with some girl friends the other day when the topic of “How to meet guys” came up. Some of my friends complain that if they just go to work every day, go home, and then at weekends hang out with their friends, they can never meet anyone new.





So here is my attempt on answering this question. And these tips are not just theory, but based on my real experience and observations. Guys, please give me your feedback on whether it works!





1. Join a gym. So many couples have met while working out in the same gym. Better yet, wear something noticeable. But be serious when working out!


2. Go jogging outside


3. Play and join a club sports: badminton, table tennis, martial arts. Whatever.


4. Volunteer: this is the best way to meet a kind-hearted guy.


5. Sit in a coffee shop: by yourself, read a book or use the computer. Enjoy your time alone.


6. Attend a concert: whether it is a classical concert or a rock concert. If it is a rock concert, just dance by yourself to the music. You never know what’s around the corner!


7. Go to conferences and career fairs: there are lots of conferences on different topics (especially in Vietnam). Better yet, volunteer to be the speaker or forum moderator or coordinator of some events!


8. Join forums/clubs and offline events: join an online forum about topics you are interested in and attend offline events to meet members.


9. Invite yourself to networking events or company parties: lots of your friends companies have networking events. Ask to attend their networking events. Even if you don’t meet a future boyfriend, it will be good for your professional life.


10. Ask friends to set you up: even your closest friends might have friends that you have never met. There is nothing wrong with asking your friends to set you up on dates with their guy friends who they think might click with you!


11. Travel alone or with a new group: even when you travel by yourself, there is a very high possibility of meeting a like minded solo guy traveler on the same route. The more adventurous the nature of the travel (mountain climbing, road tripping etc.), the more bonding there is!


12. Take a class: something you want to learn, something interesting. Or maybe even start an MBA (but check the average age and marital status of students before applying).


13. Attend friends’ house parties: and impress guests by bringing a home-cooked dish or dessert.





Things happen when you least expect them to. You never know what’s around the corner!





However, please note that this is only a guide for meeting and maybe attracting guys. This is by no means a guarantee that the meeting will turn into a loving relationship or the end result of marriage! For tips on turning a potential boyfriend into a potential husband, please refer to the various guidebooks out there in the market (contact me if you need recommendations).





Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!