Hôm nọ em Nga nhắc mình mới nhớ có câu chuyện tình yêu mình viết cách đây 1 năm trong lúc điên rồ. Hôm này mở ra đọc lại thấy buồn cười và dở hơi kinh khủng. Trong 1 năm mà mình thay đổi nhiều quá, có lẽ năm sau đọc lại những gì mình viết năm nay mình cũng sẽ cười ha ha...
Những ai đi du học, từng sống ở Anh hoặc Mỹ và làm trong finance sẽ hiểu những từ viết tắt trong này, he he...
Chuyện cô À người Xì-Gòn và anh Ồ người Hà-Lội
Lần đầu tiên cô À nhìn thấy anh Ồ là lúc đang học trường Ích ở Paris. Bạn Tí tồ thấy cô bạn À của mình ế chỏng ế trơ thương quá bèn đưa cho xem một tấm hình toàn các chàng trai khôi ngô tuấn tú học trường Lờ-SE ở London bảo “Chọn đi, thích thằng nào tớ giới thiệu cho”. Cô À sướng quá đến mờ cả mắt nhìn vào ảnh và chỉ ngay anh Ồ. Tiếc thay lúc đó cô À chưa mổ mắt nên không nhìn rõ là trong ảnh anh Ồ đang đứng ngay cạnh bạn gái. Cô À tức quá đành tiếp tục hẹn hò với Newton và Einstein trong sách giáo khoa.
Một năm sau cô À về Việt Nam chơi hè và ra Hà Nội xin thực tập ở World Bank. Thấy bạn mình chân ướt chân ráo nhà quê lên thủ đô một mình, Tí tồ giới thiệu À với các bạn của Tí cho đỡ buồn. Thế là cái hôm trời mưa sấm sét định mệnh ấy, À gặp Ồ ở Ngã Tư Sở và bị sét ái tình đánh trúng vào tim suýt phải đi cấp cứu. Mãi một lúc sau hoàng hồn À mới nhận ra Ồ chính là anh chàng đẹp trai trong tấm hình ngày xưa. Tiếc thay, ngay tuần sau À đã được gặp thêm một nhân vật quan trọng trong tấm hình đó – bạn gái của Ồ. Biêt thân biết phận không được sexy chân dài và hot bằng người ta, À chỉ dám ngậm ngùi đứng nhìn từ xa. Xui xẻo cho À, mùa hè năm đó hội sinh viên thực tập ở WB có mỗi mấy mống nên toàn đi chơi với nhau. Càng gặp nhiều À càng “ngắc ngư con gà Tây” Ồ hơn. À phát hiện ra Ồ rất thông minh, thế mà từ trước đến giờ À cứ nghĩ mình là thông minh nhất rồi. Mà anh Ồ không chỉ thông minh sách vở mà còn rất hiểu biết và khôn ngoan, về khả năng ăn nói và khéo léo có khi chỉ thua cô À một tí ti thôi. Cô À rất ghen tị tại sao Ồ giỏi, chăm chỉ, đàng hòang tốt bụng mà lại cũng rất chịu chơi. Thật bất ngờ anh Ồ lại còn có tửu lượng không thua kém gì cô À. Anh Ồ đạt được hai tiêu chuẩn quan trọng của cô À trong việc tìm kiếm chồng để cải tạo gene là về chiều cao và giọng hát. Anh Ồ chững chạc và rất nam tính và bụi đời, lãng tử, mà đẹp nhất là khi mặc áo sơmi trắng. Môi của anh Ồ thì hấp dẫn thôi rồi, đến nỗi cô À vốn rất ghét hôn hít ướt át nhìn mà còn thèm. Ghét quá đi mất, người đâu mà may mắn lắm tài thế cơ chứ.
Mùa hè đó phải nói là mùa hè tuyệt vời nhất của cuộc đời 21 năm của cô À. Họ có bao nhiêu kỉ niệm đẹp bên nhau. Nào là những buổi đi ăn chân gà nướng buổi đêm, chèo thuyền ở Hồ Tây, đi dạo ở Hồ Hoàn Kiếm, ăn kem Fanny bờ hồ. À và Ồ thường đố nhau các câu đố về Toán, Lý, Tin để xem ai thông minh hơn. Họ còn có môt chuyến đi chơi và tắm biển nô đùa thật thú vị ở Sầm Sơn. Cô À còn được vinh dự xoa kem chống nắng lên lưng anh Ồ nữa. Cần đính chính là tất cả những kỉ niệm trên đều bao gồm anh Ồ cô À cộng thêm vô số người nữa. Cô À chưa bao giờ được đi chơi riêng với anh Ồ. Cô À luôn biết anh Ồ không phải là của mình nhưng mà thôi mình mượn của người ta một chút rồi trả lại vậy. Tuy chỉ là bạn bè nhưng có những lúc anh Ồ trêu hoặc nhìn cô À thật tinh quái khiến tim cô À ngừng đập mất mấy nhịp.
Đêm cuối cùng của anh Ồ ở Hà Nội trước khi về lại Anh mùa hè năm đó, cả nhóm mấy đứa bạn đến tụ tập ở một nhà người bạn ăn nhậu để chia tay anh Ồ và quyết định ngủ lại. À buồn lắm, biết ngày mai Ồ sẽ ra đi chẳng biết bao giờ gặp lại. Thế là À quyết định ở lại cùng mọi người. Tối đó cả 4 người ngủ trên giường một cái giường. Mà cô À này cũng rất ư là hư. Cô mượn anh Ồ một cái áo sơmi trắng sọc xanh lá cây (Calvin Klein) để mặc làm váy ngủ ngắn cũn cỡn. Anh Ồ bị cô À khêu gợi bèn quay qua nắm lấy tay cô À. Thế là tối đó trong lúc mọi người ngủ, cô À và anh Ồ ngồi tâm sự. Chỉ khổ thân anh Vờ nằm bên cạnh mất ngủ cả đêm mà không dám hó hóe gì, vẫn phải giả vờ đang ngủ say. Tối hôm đó À hiểu thêm rất nhiều về Ồ. Họ nói chuyện với nhau về cuộc sống du học xa nhà, về các ước mơ, về hội họa, về Hà Nội thân yêu. Bình thường cô À rất ngoan, nhưng giờ đây khi chỉ có 1 đêm duy nhất với Ồ, cô mặc kệ tất cả vì đến khi mặt trời mọc sẽ phải rời xa Ồ mãi mãi. Lần đầu tiên À được chạm vào đôi môi ngọt ngào của Ồ. Nhưng mà cô À này đúng là lơ mơ, làm gì cũng không đến nơi đến chốn, đã lừa được người ta lên giường rồi mà lại chỉ dám sờ sơ sơ, chẳng được sơ múi gì mấy. Sáu giờ sáng hôm sau À về nhà, Ồ tiễn À xuống, họ không nói gì với nhau. À bước đi không dám ngoái nhìn, sợ sẽ òa khóc. Cô À biết mình không hối tiếc mà cũng không đòi hỏi gì hơn. Vì Ồ mà À đã yêu Hà Nội nhiều lắm lắm. Sau khi Ồ ra đi, một tuần còn lại À ở Hà Nội như người mất hồn, đi đâu cũng cảm thấy trống vắng một bóng hình quen thuộc.Tự nhiên thấy Hà Nội chẳng dễ thương nữa, đi đâu cũng thấy người ta chửi nhau. Bây giờ À mới hiểu ông Hàn Mặc Tử tội nghiệp cảm thấy thế nào khi viết “Người đi một nửa hồn tôi mất, Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ”. Cô À tủi thân cho cái số của mình, lại tiếp tục cô đơn trong khi Ồ đang ở bên bạn gái.
Mùa hè qua đi, mùa thu lại đến. À quay về Pháp học và tìm việc cho tốt nghiệp. Dẫu biết rằng không có cơ hội, không hiểu sao À vẩn cố gắng để có thể sang London làm việc sau khi tốt nghiệp. À biết rằng mình phải quên anh chàng Ồ của mình đi. Cô cũng có bạn trai, có anh này anh nọ. Nhưng hằng đêm, À luôn nằm mơ thấy Ồ. Trong giấc mơ, nhiều năm sau gặp lại, Ồ và À vô tình chạm tay vào nhau, mọi tình cảm bỗng dưng bùng nổ. Mỗi lần mơ xong, cô À nhà ta toát mồ hôi tỉnh dậy cầu Trời khấn Phật “Con biết đây là sự trừng phạt vì trước giờ con đã làm nhiều chàng trai đau khổ si tình, nhưng con xin ngoan ngoãn chịu đựng sự thất tình này, mong ông trời sớm cho con tai qua nạn khỏi quên được chàng Ồ đề con có thể sống bình yên”. Thế nhưng hình như tội của cô À nặng quá nên suốt mấy năm ông trời vẫn không cho tha. À tìm cách ghét Ồ để quên đi mà càng cố quên càng nhớ.
Một năm lại trôi qua và một mùa hè lại đến. À xin được việc ở công ty Bờ Sờ và chuyển qua London làm việc. Ồ cũng tốt nghiệp ở lại London làm cho công ty Gờ Sờ. Họ gặp lại nhau nhưng mọi thứ đã không còn tự nhiên như xưa. Gặp Ồ thì À giả vờ như không để ý mặc dù tim đập chân run. Cô tỏ vẻ bất cần mặc dù thích bỏ xừ. Mỗi lần thế À lại rất giận mình, mình tìm mọi cách chuyển đến đây để mà vài ba tháng được nhìn thấy “người tình trong mộng” một lần thế này mà mỗi lần gặp thì lại xấu hổ, tự ti. À không còn là cô bé hóm hỉnh vui cười như xưa nữa. À kiêu quá ư? Thật ra là À sợ lắm Ồ ạ. À chẳng đòi hỏi, hi vọng gì, chỉ muốn là một người bạn đối với Ồ, nhưng sao Ồ hờ hững và lạnh nhạt quá. Thỉnh thoảng À hay đến Canary Wharf nơi cơ quan của Ồ, để cảm thấy gần Ồ hơn, nhìn lên tầng 40, cảm thấy Ồ rất gần mà cũng rất xa.
Mọi việc sẽ bình lặng như vậy nêu không có một ngày đẹp trời cô bé À nhận được tin chàng Ồ và bạn gái xinh đẹp đã chia tay. Mọi cảm giác trong người À bùng cháy như những ngày đầu gặp nhau, như khi vừa bước khỏi căn nhà ở đường Trần Quốc Toản đó. Được sự động viên của mấy chục người, À quyết định tỉnh tò với Ồ. Không thể có tư tưởng “há miệng chờ sung rụng” được nữa. Xếp hàng bao lâu rồi, bây giờ không nhanh chân thì con khác lại nhảy vào cướp Ồ mất, lúc đó À lại chờ đợi tiếp mấy năm à. Gọi là tỏ tình nhưng mà À nhát lắm. À chỉ dám gửi các món quà tình yêu bí mật đến cơ quan Ồ, hi vọng dần Ồ sẽ hiểu ra thủ phạm là ai. Tuần đầu À gửi một gift card iTunes, biết rằng anh Ồ nhà ta cực kì thích nghe nhạc. Tuần thứ hai là một cuốn guidebook “London by night”, vì chàng ta cũng thích bars và pubs không kém. Mấy ngày sau À gửi cho Ồ một chiếc bật lửa Zippo. Mặc dù không thích khói thuốc phì phèo của Ồ, nhưng À hi vọng Ồ ngậm điếu thuốc và dùng bật lửa có in hình đôi môi sẽ tưởng tượng ra đang ngậm đôi môi của À. Món quà thứ tư À gửi đi là phim Before Sunset. Ồ có bao giờ nghĩ câu chuyện đó rất giống bọn mình không hay chỉ có À có cảm giác đó? Trong phần 2 của Before Sunrise là phim Before Sunset, hai người đó gặp lại sau 9 năm xa cách. Nếu người ta còn có cơ hội gặp lại, tại sao mình lại không hả Ồ, khi mà À vẫn luôn ở đây chờ đợi Ồ suốt bao năm nay?
Món quà cuối cùng là 2 vé xem phim ở rạp The Phoenix là rạp Indie movie ưa thích của Ồ cùng tấm thiếp ngộ ngĩnh có dòng chữ “Call me” và số điện thọai của cô bé À viết bằng Binary Code. À chờ đợi một cú điện thoại. 1 ngày, 2 ngày, 3 ngày, không một tin tức gì từ Ồ. Có lẽ cô À nhà ta sẽ không bao giờ biết được các món quà đó có đến tay Ồ không, hoặc Ồ đang nghĩ gì. Nhưng có lẽ nhiều khi câu trả lời duy nhất lại là sự im lặng. À đã định tuyển chọn các anh bạn cao to khỏe mạnh của mình chặn đánh Ồ nhưng nghĩ lại nếu đánh cho mặt mũi đầy sẹo thì phí quá, chẳng còn được ngắm nữa.
Câu chuyện kết thúc như thế nào nhỉ? Công ty Bờ Sờ của À bị bọn JP mua lại. À chán nản nước Anh sương mù lạnh lẽo bèn xách vali đi về nước bắt đầu sự nghiệp văn chương. Ồ chợt nhận mình cũng yêu À và chạy ra sân bay đuổi theo, tiếc rằng quên không lấy bật lửa ra khỏi túi quần nên bị bảo vệ Heathrow chặn lại tưởng là khủng bố… À bừng tỉnh khỏi giấc mơ, máy bay đã hạ cánh xuống Tân Sơn Nhất. Hóa ra không có anh chàng Ồ nào chạy đuổi theo, mà chỉ có các anh taxi xe ôm chạy theo hỏi À có cần chở về nhà không.
3 năm trôi qua, Ồ nhà ta xui xẻo lấy phải một ả vợ xấu xí quái ác. Công ty Gờ Sờ tuyển Ồ sang New York làm việc. À đã thành một nhà văn và nhà báo trẻ đầy tiềm năng ở Việt Nam. À nhận được học bổng sang học Báo Chí tại trường Columbia. Một lần nữa họ lại gặp nhau, lần này là ở ngoài quán phở Nam Sơn trên Grand Street ở Chinatown của New York. Ổ choáng váng nhìn thấy À càng lớn càng xinh. Lần đầu tiên anh Ổ lột bỏ cái vỏ lạnh lùng và thành thật khai báo đã không thể quên được À sau khi À rời bỏ London. Cô nàng À xúc động nhìn anh Ổ từ đầu xuống chân. Anh chàng vẫn đẹp trai và ngon lành như xưa. Chẳng lẽ lại mượn của người khác thêm lần nữa à? À nuốt nước bọt quay gót bước đi, “Tớ ghét phải phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác lắm, nhưng khi nào ấy bỏ vợ thì gọi tớ nhé” hi hi…
The end.
Conclusion: theo lời anh Quang "Đời còn dài, giai còn nhiều"
Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!
Monday, 30 March 2009
Funny love story - chuyện tình thời du học và khủng hoảng kinh tế
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
this version is better than the earlier one :D
ReplyDeleteO^` ,... A`
ReplyDeleteHieu roi
Fake version :))
ReplyDeleteGS la Goldman Sachs, con BS la Bear Stearns ha chi? Tội nghiệp anh Ồ nhỉ. Kén chọn cho lắm vào cuối cùng lại thế. :D Không biết 2 nhân vật này có thật ko ta. haha
ReplyDelete