“Hi, my name is… I met you some time ago at the… conference and you gave me your business card. I hope you still remember me. I was wondering if I could talk with you to discuss about your wedding planning services. I think it would be more convenient to meet in person than over the phone. It is not very urgent but in the next few days would be great!”
“Sure, could you come to our office on Friday at, let’s say, 10:30?”
----------
On Friday morning, Christmas eve, while everyone was excited and getting ready for their holidays and celebrations, I met with our “potential client”. A guy dressed formally in a suit showed up. I remember talking to him at some event a long time ago but our conversation was cut short. I never expected to see him again or hear from him.
I gave him our usual presentation of our company and services and had small talk to get to know him. He kept looking at me, asked many questions and took notes.
“How much should I budget for a wedding?”
“How long should I prepare in advance”
“What is the timeline for preparation”
“How much should an engagement ring cost?”
And when I asked him about his bride, he confessed “I don’t have a fiancée yet, not even a girlfriend. But next year 2011 is a good year to get married so I want to get ready so that when I decide on a bride, I have everything in place for a wedding”
----------
That evening, I received a text message from the “potential client”
“Merry Christmas to you. You have looked more like a Japanese girl since the last time I met you. Hope to get to see you again soon…”
Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!
Nhiều năm trước, tập tững viết blog về cuộc sống New York…
“My favorite thing to do is to walk along the riverside park near my apartment to watch other people’s dogs play in the dog park. I love those little hairy chubby dogs with the cutest butts ever. People usually come to this park with their significant other, with their children or their dogs. Or at least they come here to exercise. I’m the only person there without a boyfriend, without a kid, without a dog and not even jogging. After wandering around day dreaming I would also go to a local bakery to get a roll of French bread and buy some flowers at a shop nearby. Normally I would buy carnations or tulips, reserving roses for others to give me. But that day I thought “If I were to wait for a guy to give me roses, I would be waiting another fifty years.” And so I came home with two dozens of beautiful roses.”
Tự mua một bó hồng tặng bản thân. Thay vì bó hoa cẩm chướng quen thuộc hàng tuần mình vẫn thường hay mua. Cắm vào bình hoa để cạnh cửa sổ trong căn hộ nhỏ xinh ở một phố nhỏ của New York tấp nập. Vì cuộc sống không chờ đợi ai, chẳng lẽ cứ đợi mãi một anh chàng hoàng tử đến tặng mình hoa hồng ư? Tập cách tự yêu mình, tự cảm thấy hạnh phúc với những niềm vui nho nhỏ…
Vài năm trước, một ngày Valentine’s buồn
Nhận được một giỏ hoa hồng bất ngờ giao đến nhà. Ngắm nghía mãi, mân mê mãi. Tưởng tượng ra một anh chàng fan hâm mộ tinh tế nào đâu đó. Nỗi buồn vời vợi của một mối tình thất bại bỗng vơi đi phần nào. Nhưng hóa ra lại là giỏ hoa từ anh bạn trai cũ đã ra đi nhưng gửi tặng, vì thương mình một mình “Cho em có cái để tự hào với mọi người, giả vờ như mình cũng được yêu, vào một ngày dành cho tình yêu”. Niềm vui nho nhỏ bỗng chốc tan biến mất, chỉ để lại một sự tủi thân xót xa…
Gần hai năm trước
Những tin nhắn ngọt ngào như xóa tan khoảng cách về thời gian và địa lý.
- Khi nào anh về, em sẽ đón anh bằng một bông hồng đỏnhé.
- Em chính là bông hồng đỏ và đẹp nhất. Anh mong từng ngày từng giờ về bên em.
Một vài tháng sau
Sân bay buổi đêm khuya vắng tanh. Trời se se lạnh. Một cô gái một anh chàng tóc đã điểm thêm vài sợi bạc vì sự mệt mỏi lo âu nhìn nhau như hai người xa lạ. Cô gái mặc một bộ váy xòe đen nhỏ xinh, cầm một bông hồng đỏ thắm đưa cho anh chàng, chỉ để nói rằng “Em đã thực hiện đúng lời hứa với anh nhé, dù giờ đây nó chẳng còn ý nghĩa gì…”
Và một mùa đông Hà Nội
Ngồi cạnh một anh bạn ở ghế đá bên Hồ Gươm để nói chuyện linh tinh. Cười với nhau và nói đùa là “Mình ngồi thế này người ngoài nhìn vào lại tưởng giống mấy cặp yêu nhau xung quanh mất!”
Một người bán hoa dạo đi ngang qua mời anh bạn mình “Anh mua hoa tặng chị nhé!” Anh bạn tinh nghịch mua một bông hồng đưa mình. Mình cũng quay lại cười thật tươi “Cám ơn anh vì một buổi tối rất vui, và một bông hoa thật đẹp”
Và ngày hôm sau bông hồng đó sẽ được đem đến cắm lọ hoa trên bàn mình ở văn phòng. Để lại được các em gái bàn tán xôn xao. Mình chỉ mỉm cười. Lại một ngày làm việc bận rộn tiếp tục, nhưng có thêm một niềm vui nho nhỏ.
Và cuộc sống vẫn thế trôi đi. Cứ mỗi sáng sớm ngoài chợ hoa và các cửa hàng hoa sẽ bày bán biết bao bông hồng đỏ và những bó hoa hồng khổng lồ rực rỡ. Hàng trăm hàng triệu bông hoa hồng sẽ được mua và trao tặng. Nhưng không phải bông hồng đỏ nào cũng gắn liền với tình yêu.
Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!