Sunday, 22 May 2011

Câu hỏi khó
















Hôm nay bng dưng bn hi mình mt câu hi khó sau mt thi gian dài không liên lc.





“Cuc sng là gì? Hnh phúc là gì?”





Mình đã tr li bn “Cuc sng là mt cuc hành trình. Và hnh phúc là khi ta biết tn hưởng quãng đường thay vì ch luôn nhm đến đích.”





Hi xưa mình và bn vn thường hay ngi bên b bin suy ngm v cuc sng và hnh phúc. Nhưng thú tht vi bn, t ngày bn phi ra đi, mình đã thôi không còn tìm cách đnh nghĩa cuc sng hay hnh phúc na. Thay vì đó, mình đã hc được cách sng hết mình và cm thy hnh phúc hàng ngày dù không có bn.





Bn nói là mình là mt cô bé không biết cm nhn, làm vic gì cũng không có đam mê, và cái gì cũng kế hoch hay công thc. Bn nói đúng, mình đã suy nghĩ rt nhiu, và hiu ti sao bn không th yêu mt robot căng thng như mình được. T trước đến nay, mình lúc nào cũng gng mình c gng đ mi th hoàn ho, đ va lòng tt c mi người và chng bao gi cm thy vui v thc s. T khi bn ra đi, mình đã biết sng chm li. Mình không còn lên quá nhiu kế hoch cho cuc đi, không còn lo nghĩ v tương lai. Mình đã tp quan sát, cm nhn cuc sng xung quanh và hiu người khác hơn. Mình tp cm thy t tin và bình thn, tĩnh tâm đ có th kim chế cm xúc và s nóng tính ca mình. Mình thôi không suy nghĩ phc tp lung tung na. Mình hc cách cu nguyn và có nim tin tr li. Mình biết tn hưởng nhng giây phút vui v bên bn bè. Mình mi nhn ra, t trước gi mình có quan niệm thật lệch lạc. Mình c nghĩ như hnh phúc là mt cái đích đến phi đt được. Rng cn tìm được mt nửa của mình thì mới hạnh phúc được. Đến bây giờ mình mới biết, điều quan trọng nhất là phải thay đổi chính mình thành một người tốt hơn và thay đổi cách suy nghĩ của mình. Và cuối cùng mình đã cảm nhận được hạnh phúc thật sự. Đối với mình, mỗi ngày mới đều là một điều kỳ diệu đem đến những niềm vui mới.





Bạn và mình giống nhau, thích ngồi trầm tư suy nghĩ lung tung trong thế giới riêng của mình, say mê với những trang tiểu thuyết về những nỗi đau khổ của đời người. Nhưng nhiều khi mình tự hỏi, bạn và mình có cùng một cái bệnh “suy nghĩ phức tạp” khiến chúng ta không thể hạnh phúc được không? Bạn thì luôn tìm kiếm một cái gì đó và không bao giờ hài lòng với hiện tại, có một sự hoài cổ và tự giới hạn cho mình những cái không thể và có thể. Mình thì luôn dằn vặt tự làm khổ bản thân.





Hay chúng mình cùng bỏ bớt những tiểu thuyết và bài thơ buổn, thả lòng mình cho thanh thản nhẹ nhàng, cứ sống thật vui cho ngày hôm nay hả bạn? Có lẽ như thế thì mình mới thật sự sống và đạt được hạnh phúc. Và cũng có thể tự viết thành cuốn tiểu thuyết với kết thúc có hậu của riêng mình. Cuộc sống vẫn trôi, đâu chờ đợi cho chúng ta định nghĩa nó hay đi tìm lời giải đáp phải không bạn? Hạnh phúc chính là sống có ý nghĩa và bằng lòng với những gì mình có, bạn có nghĩ thế không?




Disclaimer: My blog is for entertainment purposes only, please do not take it seriously or personally. Thank you!


No comments:

Post a Comment