Con trai Bông thì đẹp trai và thông minh. Bé hay ngồi ở bên cửa sổ phơi nắng trầm ngâm nhìn ra đường phố ngẫm nghĩ về cuộc đời. Mỗi lúc bé đòi ăn thì nhìn mẹ bằng đôi mắt tròn xoe thật tội nghiệp. Mà bé ngủ suốt, đôi khi nằm giữa giường ngủ cả ngày làm mẹ phải nằm co ro 1 mép giường. Bé có dáng nằm thật đặc biệt, người và chân và đầu về các hướng khác nhau, đôi khi cả 4 chân chổng ngược lên trời. Mẹ đang tắm mà bé cũng đứng ngoài cửa đợi.
Con gái Moka xinh đẹp đáng yêu. Bé rất giỏi nũng nịu, dựa đầu lên đùi mọi người để được vuốt ve. Bé lại rất ngoan, không cắn hay sủa hay bắt nạt ai. Gặp ai bé cũng mừng rỡ thân thiện. Bé rất thích được đi chơi cùng mọi người và cúp tai khi bị mắng oan.
Bông và Moka là anh em mà hay tị nạnh và an tranh của nhau. Thỉnh thoảng Bông đánh lén em gái, để em gái đuổi theo thế là cả nhà mắng Moka oan ức, Bông rất hả hê khoái chí. Cả nhà chơi với Moka thì Bông ghen và bỏ lên nhà một mình. Mẹ đã bảo hai anh em phải yêu thương nhường nhịn nhau thế mà cứ tranh giành nhau, hư quá.
Trẻ con thật đáng yêu. Mọi hành động, lời nói, cử chỉ của trẻ con đôi khi như thử sự kiên nhẫn của người lớn nhưng lại có thể làm tan chảy mọi trái tim sắt đá. Nếu có 1 đứa bé con mình để hàng ngày bế và nhìn nó lớn lên từng ngày thì mọi thứ trong cuộc sống không còn gì quan trọng bằng. Má phúng phính, bàn tay bé tí xíu, ngay cả móng tay cũng ngắn cũn.
Hồi ở Anh tôi từng có một nghề làm thêm là trông trẻ. Nhưng không phải những đứa trẻ của một gia đình bình thường. Mà là những đứa trẻ bố mẹ bỏ rơi hoặc gia đình không có điều kiện, nên bị gom lại và gửi ở một người nuôi hộ được trả tiền cho đến khi bố mẹ được nhận lại hoặc được nhận nuôi. Chúng rất hiếu động, nghịch ngợm nhưng lại rất đáng thương. Buổi tối lúc tôi đến thì những đứa bé đã đi ngủ rồi, tôi và những đứa lớn hơn pha trà với sữa rồi bật phim hoạt hình lên xem. Lâu lâu tôi lên kiểm tra những đứa nhỏ, xem bọn nó có bị tỉnh giấc không. Nhiều khi đứa bé 3 tuổi khóc và sợ, phải ôm nó vào lòng nói chuyện và vỗ về. Điều hạnh phúc nhất là sau này bọn nó nói “You are the best baby-sitter we ever had”
Vì điều này nên tôi mới hiểu, làm cha mẹ là một trọng trách nặng nề. Ông bà ta nói “trời sinh voi sinh cỏ”. Nhưng tôi thì không nghĩ thế. Tôi không thể sinh ra một đứa con nếu không thể bảo đảm chúng có một gia đình hạnh phúc và được nuôi dưỡng tử tế. Con cái buồn hay đau khổ một thì cha mẹ đau khổ gấp mười lần. Con cái không chỉ ảnh hưởng đến gia đình mà cả xã hội. Tôi muốn con tôi hạnh phúc, biết yêu thương, và trở thành người tốt.
No comments:
Post a Comment